Skip to main content

Những cục pin đã chết

Tháo cục pin từ chuột máy tính ra, tôi tự hỏi: cái này bỏ vào đâu nhỉ?
Tôi không biết, vì không có chỗ nào để bỏ cục pin đã qua sử dụng. Bỏ vào thùng rác chung thì không đành, vì tôi biết khi bị đốt chung với rác thải thông thường, cục pin sẽ chảy ra thành một nguồn chất độc ngấm vào đất và nước.

Chuyện đúng là nhỏ như cọng rác. Nhưng những cọng rác nhỏ có khi lại làm nên một công trình lớn, nếu chúng được xử lý hiệu quả. Chẳng hạn, người Nhật đã hình thành những khu chứa rác khổng lồ, sau đó họ chôn lấp và trồng cây lên, tạo thành những đảo rác lấn biển. Những đảo rác ấy lại tiếp tục được đầu tư xây dựng, trở thành những hòn đảo nhân tạo xinh xắn, như là Odaiba ở Tokyo.

Người nước ngoài đến Nhật, có lẽ bài học đầu tiên để hòa nhập vào cộng đồng là việc phân loại rác. Trong một tuần, họ có những ngày nhất định để vứt giấy, sách báo; có ngày để bỏ các đồ không đốt được; có ngày để hủy đồ đốt được...

Người dân nước này được hướng dẫn phân loại rác với bất cứ một vật cỏn con nào. Mỗi chai nước có thể chia thành hai hay ba nhóm: thân chai, nắp chai, miếng giấy bóng bọc trên thân chai. Học sinh tiểu học uống sữa trong bữa ăn trưa ở trường xong, bỏ ống hút một khay, phần hộp sữa làm bằng giấy thì mở các nếp gấp ra, bóp xẹp lại, rồi xếp gọn vào một khay khác. Ở nhà ga, trường học, nơi công cộng, luôn có một dãy dài 3-5 thùng với tên gọi tương ứng để vứt rác.

Nước Nhật không có nhiều tài nguyên. Họ biến rác thành tài nguyên.

Có lẽ vì thấy được lợi ích lớn của cọng rác nhỏ, Nhật từng hỗ trợ Việt Nam phân loại rác. Mỗi hộ gia đình ở khu phố nhà tôi được phát hai thùng nhựa: thùng màu xanh cho rác vô cơ và thùng màu vàng cho rác hữu cơ. Một số gia đình cũng phân loại thức ăn thừa, rau cỏ vào thùng vàng. Nhưng rốt cục, vào cuối ngày, người ta gom lẫn lộn tất cả vào một xe rác.

Nhưng nói như vậy không phải là người Việt Nam không biết quý từng cọng rác. Từ lúc hiểu tiếng mẹ gọi, tôi đã nghe có người đạp xe vòng quanh xóm rao “nhôm, đồng, sắt vụn, dép nhựa bán đê/ lông ngan lông ngỗng bán đê”. Ông thu gom đồ cũ còn có cả bài vè nghe rất vui tai như “tivi tủ lạnh bàn là, hỏng không dùng nữa thì là bán đê”. Đến nay, họ - những người biết rõ rác có thể tái chế, có thể sinh lợi - vẫn hiện diện thường xuyên trong sinh hoạt cộng đồng dân cư ở nhiều nơi.

Việc phân loại rác sinh hoạt khá quen thuộc với người Việt Nam. Việc phân loại và thu gom các vật gây nguy hại cho môi trường như pin chết, bóng đèn tuýp, bình ga nhỏ… mới là những thứ gây bối rối cho họ. Câu chuyện lớn hơn nữa là thu gom, quản lý và xử lý rác, không chỉ rác thải sinh hoạt mà ở phạm vi rộng hơn là rác công nghiệp, rác y tế... Đây chính là phần việc đang cần có bàn tay của cơ quan quản lý.

Ngày 19/4, Bộ Tài nguyên và Môi trường sẽ tổ chức ngày hội tái chế chất thải tại TP HCM. Hội chỉ có một ngày, nhưng người dân xả rác 365 ngày mỗi năm, những hoạt động phân loại, thu gom, xử lý cần làm không thiếu một ngày nào.

Những cục pin chết của tôi vẫn nằm trong ngăn kéo. Nếu được, chúng sẽ được mang đến ngày hội tái chế sắp tới. Cũng có thể, chúng sẽ được giữ riêng đến khi Việt Nam có chính sách thu gom chất thải độc hại một cách phổ biến và khoa học.


Nguyễn Thị Thủy


Bạn ơi không làm được đâu. Chúng ta có cả Bộ Tài nguyên Môi trường mà không có lấy một nhà máy sản xuất túi bằng giấy tự tiêu. Hậu quả là túi nilon ngập tràn. Nếu bạn có ý tưởng hãy nghiên cứu vấn đề này. Hiện tại hãy để cục Pin của bạn trong ngăn kéo đã nhé.
nguyenhongky - 07:48 18/04/2015
Vậy thì chúng ta bắt đầu từ đâu nhỉ? Trong khi đó chúng ta còn cho nhập cả (rác công nghiêp) về. Đành rằng dân ta cò ý thức chưa cao nhưng chính những việc làm ko đâu càng để cho người dân có suy nghĩ (tiêu cực) trong ý thức....!!!

Comments

Popular posts from this blog

GUSTAVE COURBET Danh họa Pháp có nét vẽ táo bạo bức phá cả nề nếp luân lý, không ngụy tạo.

*Xem thêm về những tác phẩm mang tính bức phá và táo bạo của  Gustave Courbet   *tranh minh họa và nguồn sưu tầm :    ViVi VÕ Hùng Kiệt Trong lãnh vực hội họa Tây phương, bức tranh  L’Origine du Monde (Cội Nguồn Nhân Gian)  của Gustave Courbet  có một chỗ đứng riêng biệt. Được vẽ vào năm 1866, bức họa chỉ được chính thức trưng bày trong viện bảo tàng vào năm 1995. Nội dung táo bạo có thể giải thích vì sao tác phẩm đã bị cất giấu trong hơn một thế kỷ, bởi vì bức tranh không vẽ gì khác ngoài bộ phận sinh dục của phụ nữ. *-“Tôi chưa từng nhìn thấy một thiên thần, và tôi không thể vẽ điều không thấy”. Sinh thời họa sĩ Gustave Courbet từng thốt lên như vậy, khi người ta lên án bức “Cội nguồn trần thế”  (L’origine du monde)  của ông là “điếm nhục” và đủ mọi ngôn từ mô tả sự đồi trụy khác. Điều này cũng dễ hiểu, bởi ông vẽ bức tranh này vào năm 1866 và hơn một thế kỷ sau, vào năm 1995, nó mới được chính thức trưng bày tại Viện Bảo tàng Ors...

“Cưỡi lên đầu nhân dân còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản…!?”

Dân Trí Bùi Hoàng Tám 29-05-2015 (Dân trí) – Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre tại phiên thảo luận về việc sửa đổi Bộ luật hình sự chiều 26-5 được báo Tuổi trẻ bài “Bỏ tử hình tội tham nhũng, dân không chịu đâu” dẫn lời. (Minh họa: Ngọc Diệp) Bác Tỷ nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”. Có lẽ đây là lời nhận xét thẳng thắn nhất, quyết liệt nhất của một chính khách về việc giàu lên nhanh chóng của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, công chức thoái hóa, biến chất. Chỉ có mấy chữ biểu đạt về con số, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ đã nói ra một điều tưởng như vô lý, đó là có hẳn một “đội ngũ” làm cán bộ có “mấy năm” mà trong nhà có “vài ba trăm tỉ” đồng, thậm chí cả “ngàn tỉ đồng” thì quả là khủng kh...

Internet và mạng xã hội tại Việt Nam: đằng sau những chỉ số thống kê

Thống kê người dùng Internet và mạng xã hội tại Việt Nam – Nguồn : WeAreSocial. Những ngày này, cộng đồng mạng trong và ngoài nước đang bất bình trước thông tin về dự thảo Luật đơn vị hành chính – kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc sắp được Quốc hội của nhà cầm quyền cộng sản thông qua (15/6/2018). Dư luận càng phẫn nộ hơn về thời hạn cho nhà đầu tư thuê đất lên đến 99 năm. Danh tính của nhà đầu tư thuê đất lại không được nêu lên trong dự thảo Luật cũng như trên các phương tiện truyền thông chính thống của chính phủ. Một bí mật Polichinelle mà ai cũng rõ nhưng nhà cầm quyền lại cố tình tránh né, không muốn đề cập, kiểu như  «  tàu lạ  »  đánh chìm tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam. Không khó khi đoán ra rằng rất nhiều khả năng chính Trung Quốc là đối tác sẽ được chính quyền cộng sản trải thảm đỏ mời vào đầu tư. Bởi vì các nước phương Tây chỉ đầu tư có chừng mực vào Việt Nam, nhất là các ngành công nghệ cao. Sức tăng trưởng về kinh tế tại V...