Skip to main content

Người da trắng siêu đẳng?

Thứ Năm vừa qua, một người ngưỡng mộ Tổng thống Mỹ Donald Trump đã thất bại trong cuộc bầu cử quốc hội ở Hòa Lan. Đảng của ông Geehrt Wilders chỉ chiếm được 20 ghế, thua đảng của thủ tướng Mark Rutte với 33 ghế, hai đảng khác cùng được 19 ghế trong quốc hội sắp tới.
Bản tin này có thể không đáng chú ý, nếu không có Dân biểu Steve King ở Mỹ, người đã ca ngợi ông Geehrt Wilders trước ngày dân Hòa Lan bỏ phiếu. Ông Steve King, một đại biểu tiểu bang Iowa, đã ngợi khen rằng “Ông Geehrt Wilders hiểu số mạng chúng ta là do văn hóa và dân số quyết định,… Không thể phục hồi nền văn minh của chúng ta với những đứa trẻ con của người khác!”
Thông điệp gửi qua qua mạng xã hội Twitter của ông King nghe rất khó hiểu nếu chúng ta không biết Wilders đã nói những gì; không biết chữ “chúng ta” trong câu này là ai; không biết tại sao vấn đề dân số lại được hai người đề cao; và không biết ông King muốn nói gì khi nhắc đến “con trẻ (babies) của người khác.”
Khi hiểu rõ thông điệp của ông King thì nhiều người Mỹ thấy bất ổn, những người không thuộc giống da trắng đang sống ở Mỹ phải lo ngại về đời sống và an ninh của chính mình. Vì vậy, cần phải giải thích đầy đủ câu chuyện này.

Ông Geehrt Wilders nổi bật trên chính trường Hòa Lan vì ông lớn tiếng chống di dân, đặc biệt là bài xích các di dân và những người Hòa Lan theo Hồi Giáo. Widers nói các tín đồ Hồi Giáo đều là “quân khủng bố” và ông ta yêu cầu mọi người phải lo lắng cho tương lai  nước ông và nền văn minh của Châu Âu, số phận cả hai đang bị đe dọa ngay trên chính mảnh đất của mình vì những di dân thuộc các nền văn hóa khác. Mối đe dọa đó phát xuất từ những người khác chủng tộc, khác tôn giáo vào sống ở Hòa Lan. Mối đe dọa này  trở thành cấp bách, cần được báo động, vì các công dân mới của nước Hòa Lan lại sanh con đẻ cái nhiều hơn các gia đình da trắng. Trong tương lai, những người “ngoại quốc” đó sẽ tràn ngập trong dân số Hòa Lan! Geehrt Wilders đề cao giống người da trắng, muốn nước ông mãi mãi là quốc gia của người da trắng theo Thiên Chúa giáo.
Trong cuộc tranh cử vừa qua ở Hòa Lan, Wilders kêu gọi cấm di dân theo Hồi Giáo, và “xóa ảnh hưởng Hồi Giáo” ở nước ông, cấm phổ biến kinh thánh Kuran. Tháng 12 năm ngoái, ông ta đã bị tòa án kết tội cổ động óc kỳ thị, sau khi ông đọc một bài diễn văn nẩy lửa chống những người Hòa Lan gốc từ nước Maroc ở Bắc Phi, mà ông tố cáo có “đầy những tên vô lại Maroc.” Đó cũng là thời gian tranh cử ở Mỹ, ông Donald Trump đã nổi bật lên với những lời tố cáo những người từ Mexico đến toàn là bọn sát nhân, trộm cướp và hãm hiếp. Ông Geehrt Wilders đã bắt chước khẩu hiệu của ông Trump, hô hào “Làm Hòa Lan Vĩ đại trở lại!” Ông Wilders kêu gọi: “Ngày 15 tháng Ba năm 2017, chúng ta sẽ lấy lại nước Hòa Lan cho người Hòa Lan!” (Nederland teruggeven aan de Nederlanders).
Vì vậy, khi Dân biểu Steve King tỏ ý hoan hô ông Wilders, chúng ta phải hiểu đằng sau là chủ trương đề cao chủng tộc và tôn giáo của ông Wilders. Ông King coi chỉ có ông Wilders hiểu tầm quan trọng của “văn hóa” và “dân số;” đó là những thông điệp chính trong lý thuyết đề cao giống người da trắng của Wilders.
Nhưng ông King trình bầy ý kiến của mình một cách khéo léo. Những lời ông King nói trên Twitter và trên đài truyền hình hoàn toàn đúng nếu giải thích theo “nghĩa đen.” Ông King chống việc phá thai, mà rất nhiều người Mỹ cũng đồng ý. Ông nói, “Từ năm 1973 đến nay, có 60 triệu hài nhi (babies) ở nước Mỹ đã bị phá thai.” Và ông lý luận rằng người ta muốn “lấp đầy” khoảng chống đó bằng các “hài nhi của người khác.” Những người khác đó là ai? Ông để cho người nghe tự hiểu, nghĩ rằng đó là những người di cư đến nước Mỹ từ các chủng tộc và tôn giáo khác. Thực ra không có gì chứng tỏ rằng những phụ nữ phá thai ở Mỹ đều là người da trắng, hoặc số lớn là người da trắng.
Nhưng ông King cũng chỉ là một trong nhiều nhà chính trị ở các nước Châu Âu và ở Mỹ đang dùng “quân bài chủng tộc” để “kiếm phiếu.” Họ thấy cơ hội có thể lợi dụng mối lo lắng của người da trắng, một mối lo có thực do tình trạng các xã hội Tây phương. Số dân da mầu từ khắp thế giới di cư đến Mỹ và các nước Châu Âu ngày càng đông hơn. Họ thường sinh đẻ nhiều hơn. Họ theo những tôn giáo và  có những phong tục, tập quán khác lạ. Năm 1965 có 85% người Mỹ thuộc giống da trắng, nay chỉ còn chiếm 60%. Trong mươi năm nữa, số người da trắng ở tiểu bang California sẽ thấp hơn tổng số những người da mầu khác. Chỉ có 23% người Mỹ tin rằng tình trạng chủng tộc đa tạp là điều tốt cho nước Mỹ, còn 42% nghĩ rằng đó là một điều xấu.
Trong tình trạng đó, nhiều người Mỹ, người Hòa Lan, người Anh hay người Áo quốc cảm thấy lo lắng, đó là điều hợp lý. Trong số những người đang lo lắng đó, có một số nhỏ mang óc kỳ thị, chủng tộc và tôn giáo, điều này không tránh được. Các nhà chính trị đã khơi dậy mối lo của thiểu số này, tìm cách tự giới thiệu mình là đại biểu của các người đề cao “dân tộc cực đoan” quá khích đó, nhờ lá phiếu của họ để đắc cử.
Ngoài ông Wilders, người nổi bật nhất trong đám chính trị gia này là bà Marine Le Pen, ứng cử viên Tổng thống Pháp của Mặt trận Dân tộc (Front National). Đảng này có thể chiếm số phiếu lớn nhất nhì trong cuộc bỏ phiếu sắp tới ở Pháp, giống như Wilders; nhưng khó thắng trong vòng bỏ phiếu thứ nhì. Tại Đức, Bà Frauke Petry, lãnh tụ của đảng cực hữu AfD đã từng liên kết với Wilders không có hy vọng. Tại nước Áo, ông Norbert Hofer vận động tranh cử với khẩu hiệu “Nước Áo trên hết!” nhưng đã thua với tỷ số 54% - 46%. Phong trào này lên cao khắp Châu Âu vì nhiều người lo ngại trước làm sóng tị nạn từ các nước Trung Đông và Bắc Phi; mối lo còn lớn hơn tâm lý chống di dân Mexico ở Mỹ. Wilders và Hofer đều coi hiện tượng Donald Trump ở Mỹ là điều khích lệ cho họ. Bà Marine Le Pen đã tuyên bố rằng năm 2017 sẽ là năm các dân tộc ở Châu Âu “thức dậy!”
Các chính trị gia Châu Âu này, cũng như ông Steve King ở Iowa, chỉ nói lớn tiếng những điều mà nhiều người da trắng khác lo thầm trong bụng nhưng không dám nói ra. Tháng Mười năm ngoái, ông King là đại biểu quốc hội Mỹ đầu tiên gặp bà Marine Le Pen, tại trụ sở đảng của bà. Trong lần gặp thứ nhì, ông tuyên bố rằng hai người chia sẻ những “giá trị” chung. Bà Le Pen cũng bay qua Mỹ thăm Trump Tower sau khi Tổng thống Trump đắc cử.
Những người đang sống ở nước Mỹ nhưng không có nước da màu trắng phải lo lắng trước những lời khích động này. Chúng ta phải đề phòng, vì những lời ông King nói có thể tạo ra những hậu quả nguy hiểm cho mọi người có nước da mầu vàng, da nâu nâu, kể cả con cháu chúng ta sau này nếu không biến thành người da trắng.
Sau khi ông King “tuýt” những lời ca tụng ông Wilders, một lãnh tụ của tổ Ku Klux Klan là chức  David Duke đã “tuýt” lại lời “Cầu nguyện Thượng Đế phù hộ Steven King!” Tổ chức Ku Klux Klan, nay đã bị giải tán, xuất phát từ phong trào bạo động chống việc trả tự do cho người nô lệ da đen, tới nay vẫn là biểu tượng cho tinh thần kỳ thị chủng tộc. Phong trào “Da Trắng Siêu Việt” (white supremacists) coi những lời ông King nói là cổ vũ tư tưởng của họ.
Khi những người đóng vai lãnh đạo trong guồng máy chính trị nước Mỹ bày tỏ những ý kiến có khuynh hướng đề cao chủng tộc, họ đã cố ý khích động và đề cao các phần tử cực đoan trong xã hội Mỹ. Những tay quá khích thấy rằng tư tưởng kỳ thị chủng tộc của họ đã được nói ra công khai, trở thành một khuynh hướng chính trị khả kính. Chúng ta không quên rằng trong lịch sử có những người như Benito Mussolini ở nước Ý, Adolph Hitler ở Đức với chính sách kỳ thị chủng tộc, đã nắm quyền hành nhờ lá phiếu, và họ đã trở thành những nhà độc tài gây tai hại cho các nước này.
Đây là lúc những người Mỹ da vàng, da nâu, da đen phải lên tiếng bác bỏ những luận điệu kỳ thị, chứng tỏ rằng các di dân  đang đóng góp vào nền văn minh của nước Mỹ, cũng như đã đóng góp vào đời sống kinh tế của quê hương mới của họ. Trong những cuộc bàu cử sắp tới, các người Mỹ gốc Châu Á, châu Phi và châu Mỹ La Tinh phải dồn phiếu ủng hộ các nhà chính trị có tư tưởng bao dung, khoáng đạt. Đó là phương pháp duy nhất để tự bảo vệ lấy mình và con cháu mình.
Ngô Nhân Dụng

Comments

Popular posts from this blog

GUSTAVE COURBET Danh họa Pháp có nét vẽ táo bạo bức phá cả nề nếp luân lý, không ngụy tạo.

*Xem thêm về những tác phẩm mang tính bức phá và táo bạo của  Gustave Courbet   *tranh minh họa và nguồn sưu tầm :    ViVi VÕ Hùng Kiệt Trong lãnh vực hội họa Tây phương, bức tranh  L’Origine du Monde (Cội Nguồn Nhân Gian)  của Gustave Courbet  có một chỗ đứng riêng biệt. Được vẽ vào năm 1866, bức họa chỉ được chính thức trưng bày trong viện bảo tàng vào năm 1995. Nội dung táo bạo có thể giải thích vì sao tác phẩm đã bị cất giấu trong hơn một thế kỷ, bởi vì bức tranh không vẽ gì khác ngoài bộ phận sinh dục của phụ nữ. *-“Tôi chưa từng nhìn thấy một thiên thần, và tôi không thể vẽ điều không thấy”. Sinh thời họa sĩ Gustave Courbet từng thốt lên như vậy, khi người ta lên án bức “Cội nguồn trần thế”  (L’origine du monde)  của ông là “điếm nhục” và đủ mọi ngôn từ mô tả sự đồi trụy khác. Điều này cũng dễ hiểu, bởi ông vẽ bức tranh này vào năm 1866 và hơn một thế kỷ sau, vào năm 1995, nó mới được chính thức trưng bày tại Viện Bảo tàng Ors...

“Cưỡi lên đầu nhân dân còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản…!?”

Dân Trí Bùi Hoàng Tám 29-05-2015 (Dân trí) – Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre tại phiên thảo luận về việc sửa đổi Bộ luật hình sự chiều 26-5 được báo Tuổi trẻ bài “Bỏ tử hình tội tham nhũng, dân không chịu đâu” dẫn lời. (Minh họa: Ngọc Diệp) Bác Tỷ nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”. Có lẽ đây là lời nhận xét thẳng thắn nhất, quyết liệt nhất của một chính khách về việc giàu lên nhanh chóng của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, công chức thoái hóa, biến chất. Chỉ có mấy chữ biểu đạt về con số, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ đã nói ra một điều tưởng như vô lý, đó là có hẳn một “đội ngũ” làm cán bộ có “mấy năm” mà trong nhà có “vài ba trăm tỉ” đồng, thậm chí cả “ngàn tỉ đồng” thì quả là khủng kh...

Cách làm nước chấm ngon

 Món ngon mà thiếu nước chấm chuẩn thì đúng là thật tệ. Hãy tự biết cách pha bát nước chấm ngon đúng điệu và làm nên linh hồn của món ăn. Bên cạnh thịt, tôm, cua, cá… thì tiết luộc cũng là một món ăn thơm ngon, bổ dưỡng mà nhiều gia đình thường chế biến trong mâm cơm hằng ngày của mình. Tuy nhiên, khi ăn tiết luộc, bạn phải chấm kèm với nước chấm riêng, nếu không thì món ăn sẽ rất nhạt nhẽo, vô vị và bạn sẽ không thể cảm nhận hết được sự ‘tinh túy’ của nó, cũng như là sự tinh tế trong ẩm thực Việt.  1. Cách làm nước chấm tiết luộc Nguyên liệu cần chuẩn bị: Nước mắm loại ngon Hạt tiêu: 1/4 thìa Mì chính: ¼ thìa Ớt: 1 – 2 quả Cách tiến hành: Bước 1: Có một điều đặc biệt cần lưu ý là bạn phải mua được một loại nước mắm thơm ngon, không quá mặn, màu sắc hài hòa, không quá đậm. Bởi nước mắm là thành phần quan trọng nhất quyết định đến độ ngon của nước chấm đấy nhé. Bước 2: Với ớt, bạn rửa sạch, rạch bỏ bớt hạt, bỏ cuống đi rồi thái lát thật nhỏ và mỏng chứ không c...