Skip to main content

HOÀNG SA VÀ XÓM NGHÈO LỘC HƯNG, HAI PHÉP THỬ DƯỚI MỘT GÓC NHÌN



Sau khi tỉnh tâm nghiền ngẫm, bất chợt trong đầu lóe lên những suy đoán lạ lùng về hành vi lạ thường của cộng sản về hai sự kiến cướp phá xóm nghèo Lộc Hưng khi Tết đã cận kề và báo chí làm hăng về Trung cộng cướp Hoàng Sa. Sau đây xin sơ lược để mọi người cùng suy nghĩ và phán đoán tiếp theo. 

I. Về vụ cướp phá xóm nghèo Lộc Hưng trong những ngày cận Tết:

Cá nhân nghĩ rằng nếu đơn thuần chỉ vì nôn nóng để cướp cho được khu đất ở xóm nghèo Lộc Hưng mà tà quyền cộng sản xua quân cướp phá, san phẳng nơi đây trong những ngày cận Tết là không hẳn. Bởi vì cộng sản cầm quyền cai trị thì chúng muốn cướp lúc nào chằng được việc gì phải chờ gần Tết mới cướp. 

Vậy tại sao chúng xua quân cướp phá Lộc Hưng trong lúc này ? Có thể chúng muốn kiểm tra sức phản kháng của công dân chế độ cũ về mặt pháp lý lẫn tự vệ bản năng. Về mặt pháp lý là xem nạn dân ở Lộc Hưng có kéo đến các cơ quan công quyền lăn lộn, kêu gào hay không. 

Về mặt "tự vệ bản năng" là xem dân Lộc Hưng có dám đứng ra "quyết tử giữ làng" như anh hùng Núp cùng dân làng Kông Hoa tác phẩm "Đất nước đứng lên" tác giả Nguyên Hồng (chính là ông Nguyên Ngọc vừa ra khỏi đảng) hay không ? 

Nếu cả hai điều trên đều không xảy ra tại xóm nghèo Lộc Hưng thì xem như đất nước này không còn dám "đứng lên" nữa rồi. Coi như "Dân trí và Dân khí" đã bị chết thì dù Trung cộng có sụp đổ thì Việt cộng vẫn "tau có chi mô". Một phép thử quá thâm sâu của con khỉ già bạc đầu mang tên Nguyễn Phú Trọng. 

II. Cho báo chí "lên gân" vụ 45 năm Trung cộng cướp đoạt Hoàng Sa:

Giàn khoan của Repsol đang khoan ngon ơ trong thềm lục địa vậy mà tên tướng già Phạm Trường Long sang to tiếng "Biển Đông là của Trung cộng thời cổ đại" bị Trần Đại Quang cự tuyệt nó xô ghế ra về thì vài ngày sau cả Trần Đại Quang và Đinh Thế Huynh phải chở sang Nhật cấp cứu, Repsol phải rút quân đi thì nay báo chí lại cứng giọng quả là bất ngờ. 

Vào ngày 27/6/2018, cha của Trọng lú là Tập Cận Bình khi tiếp Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis tại Bắc Kinh, khi đề cập vấn đề Biển Đông, Tập đã tuyên bố "Trung cộng sẽ không chịu mất một tấc lãnh thổ do cái gọi là tổ tiên để lại". Nay đám cháu chắc của Tập là bọn Tuyên giáo dám cho báo chí nói Trung cộng cướp Hoàng Sa, mưu đồ độc chiếm Biển Đông thì khác gì dám chửi ông cố nội nó "mày là thằng ăn cướp". Không bao giờ dám ngoại trừ có chỉ đạo từ Thiên triều. 

Khi Vương Nghị sang trao lịnh "phải hợp tác khai thác Biển Đông" thì Phạm Bình Minh lại tiếp ở Sài gòn và sau khi nhận lĩnh của Vương Nghị thì mấy ngày sau Trần Đại Quang lăn đùng ra chết. Lập tức Trọng lú ôm luôn ghế chủ tịch nước và tức tốc ban hành nghị quyết "phát triển kinh tế biển". Vậy thì bây giờ báo chí lại dám chỉ mặt Trung cộng là "cướp Hoàng Sa, mưu đồ độc chiếm Biển Đông" thì thật là quá hiếm tựa hồ "chạch đẻ ngọn đa".

Vậy mục đích thực sự của việc cho phép báo chí đăng bài chỉ mặt Trung cộng là "tên cướp Hoàng Sa, mưu đồ độc chiếm Biển Đông" của Trọng lú là gì ngoài:

1. Thăm dò tình hình "dân trí và dân khí Việt" về vấn đề Biển Đông mà cụ thể ở đây là Hoàng Sa:

Theo bằng chứng lịch sử thì ngày 19/01/2019 này là ngày tròn 45 năm Trung cộng cướp Hoàng Sa của Việt Nam nhưng theo Trung cộng thì vào ngày 08/12/2016 là ngày chúng đã tổ chức kỷ niệm "70 năm thu hồi Hoàng Sa, Trường Sa".
Theo bọn Trung cộng như trên thì vào ngày 08/12/2019 tới đây sẽ đúng 73 năm chúng đã thu hồi Hoàng Sa, Trường Sa". Nhưng nếu so với ngày quốc khánh thì tới đây vào ngày 01/10/2019 Trung cộng chỉ tròn 70 tuổi (quốc khánh đầu tiên là ngày 01/10/1949).

Vậy tại sao Trung cộng mới có 70 tuổi đời nhưng lại nói đã thu hồi Hoàng Sa, Trường Sa được 73 năm ? Tại vì chúng lấy mốc thời gian của hội nghị Potsdam ngày 26/7/1945 mà quyết định của Tam cường là Hoa Kỳ, Anh, Trung Hoa Dân Quốc (Tưởng Giới Thạch) là chia Đông Dương làm hai khu vực để tiện cho việc giải giới quân đội Nhật Bản đóng tại đây.

Theo tuyên ngôn Potsdam thì quân Tưởng Giới Thạch chỉ được phép giải giới quân đội Nhật Bản ở quần đảo Hoàng Sa, sau khi giải giáp quân đội Nhật và ổn định tình hình thì phải trao trả Hoàng Sa cho quốc gia có chủ quyền là Việt Nam. Thực thi tuyên ngôn Potsdam, tháng 11/1946 Tưởng Giới Thạch đổ quân ra đảo Phú Lâm - Hoàng Sa để giải giới quân Nhật và nằm luôn ở đây. Nhưng do sức ép của Pháp và trong nước đang bị Mao Trạch Đông đánh rát nên Tưởng Giới Thạch đã phải rút khỏi đảo Phú Lâm - Hoàng Sa. Đến ngày 14/10/1950, Chính phủ Pháp chính thức trao lại cho chính phủ Bảo Đại việc quản lý và bảo vệ Hoàng Sa. Vì vậy Trung cộng lấy cớ vin vào việc Tưởng Giới Thạch đổ quân lên đảo Phú Lâm để giải giời quân Nhật theo tuyên ngôn Potsdam, tức lấy ngày 08/12/1946 để làm mốc "thu hồi Hoàng Sa - Trường Sa" nhằm kéo dài thời gian chiếm đóng để chày cối nhằm chiếm hữu về mặt thời gian mà theo luật ngầm một thực thể bị chiếm giữ quá 50 năm sẽ khó đòi lại "quyền chủ quyền" từ tay người đang chiếm giữ, quá 100 năm thì khó đòi lại "chủ quyền".

Giờ đây khi Đài Loan quyết không chấp nhận một nhà nước Trung hoa, tức sẽ tách khỏi Đại lục thành một nhà nước độc lập thì đồng nghĩa khái niệm "thu hồi Hoàng Sa - Trường Sa" vốn dĩ đã phi lý lại càng thêm phi lý vì Trung cộng không thể vin vào việc đổ bộ lên đảo Phú Lâm trong sứ mạng giải giáp quân Nhật bởi Trung cộng tách biệt với Trung Hoa dân quốc. 

Do đó Trung cộng và Việt cộng mới vội vã tổ chức cuộc đàm phán cấp chính phủ về biên giới lãnh thổ Việt Nam - Trung cộng tại tỉnh Lào Cai vào ngày 14/01/2019 và sau đó một ngày thì phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung cộng đã nói rằng Bắc Kinh và Hà Nội đã đạt đồng thuận về việc “1,450 km đường biên giới trên bộ giữa hai bên trở thành cầu nối hợp tác và hữu nghị”. Có nghĩa giữa Việt Nam và Trung cộng sẽ không còn "đường biên giới ngăn cách" mà trở thành "không biên giới cách ngăn" hay nói trắng ra Việt Nam trở thành một phần lãnh thổ không tách rời khỏi Trung cộng vì không còn đường biên giới trên bộ nữa. 

Về Hoàng Sa, sau khi tung báo chí tung tin như mấy ngày qua chỉ mặt Trung cộng cướp Hoàng Sa tròn 45 năm nhưng nếu 90 triệu dân Việt vẫn ngậm tăm thì xem như Biển Đông đã mất. Bởi vì Việt cộng chỉ vào đó nói rằng "dân Việt nam chấp nhận để Trung cộng cai quản Biển Đông" cũng như tên tổng thống Phillipines là Duterte đã tuyên bố bên lề Hội nghị Cấp cao Đông Á lần thứ 33 ở Singapore vào cuối năm 2018 rằng "Trung cộng đã nắm được Biển Đông - Biển Đông giờ đã nằm trong tay họ. Vậy tại sao lại phải tạo ra xích mích hay hành động quân sự cứng rắn dẫn tới biện pháp đáp trả của Trung cộng".

Tóm lại, trước sức ép của Mỹ, Trung cộng đang đối diện với thực tế suy tàn. Chẳng những chúng khó nuốt Đài Loan mà khả năng để Đài Loan độc lập là rất cao. Thua me chúng gỡ bài cào, chúng sẽ chuyển hướng sang tăng cường sáp nhập bán đảo Đông Dương vào chúng mà động thái cho tàu chiến đồn trú ở Cambodia, cho Việt cộng thả thính thông qua vụ cướp xóm nghèo Lộc Hưng  và báo chí cứng rắn về Hoàng Sa. Nếu dân Việt vẫn lặng im thì chúng nói với Trump rằng "dân Việt nam thích sống dưới sự bảo bọc của Trung cộng", họ không hề phản kháng như dân Đài Loan. Vậy nên tránh xa Biển Đông đi để bọn tao hợp tác, phát triển kinh tế. 

Sau màn thả thính trên, chắc chắn Việt nam sẽ chính thức bước vào vòng nô lệ vì hào khí Hai Bà Trưng mà Trump khích lệ đã không còn lấy gì mà giúp, họ không chịu tự đứng dậy thì làm sao mà cứu ? Chỉ còn cầu mong Trump nói và giữ lời đã nói trước Đại hội đồng LHQ là "sẽ xóa sổ cnxh" thì may ra dân tộc Việt nam mới thoát họa diệt vong./.



Tran Hung.

http://www.thesaigonposts.com/2019/01/hoang-sa-va-xom-ngheo-loc-hung-hai-phep.html

Comments

Popular posts from this blog

GUSTAVE COURBET Danh họa Pháp có nét vẽ táo bạo bức phá cả nề nếp luân lý, không ngụy tạo.

*Xem thêm về những tác phẩm mang tính bức phá và táo bạo của  Gustave Courbet   *tranh minh họa và nguồn sưu tầm :    ViVi VÕ Hùng Kiệt Trong lãnh vực hội họa Tây phương, bức tranh  L’Origine du Monde (Cội Nguồn Nhân Gian)  của Gustave Courbet  có một chỗ đứng riêng biệt. Được vẽ vào năm 1866, bức họa chỉ được chính thức trưng bày trong viện bảo tàng vào năm 1995. Nội dung táo bạo có thể giải thích vì sao tác phẩm đã bị cất giấu trong hơn một thế kỷ, bởi vì bức tranh không vẽ gì khác ngoài bộ phận sinh dục của phụ nữ. *-“Tôi chưa từng nhìn thấy một thiên thần, và tôi không thể vẽ điều không thấy”. Sinh thời họa sĩ Gustave Courbet từng thốt lên như vậy, khi người ta lên án bức “Cội nguồn trần thế”  (L’origine du monde)  của ông là “điếm nhục” và đủ mọi ngôn từ mô tả sự đồi trụy khác. Điều này cũng dễ hiểu, bởi ông vẽ bức tranh này vào năm 1866 và hơn một thế kỷ sau, vào năm 1995, nó mới được chính thức trưng bày tại Viện Bảo tàng Orsay (Pháp), và ngay cả ngày nay, khi đối diện

AFGHANISTAN - LỊCH SỬ TÁI DIỄN

GỌI LÀ TRUYỀN THÔNG THỔ TẢ KHÔNG OAN TÍ NÀO -New York Times viết bài nhận định, ca ngợi cụ Biden khi ra lệnh tháo chạy, đã lấy một quyết định dứt khóa và can đảm -decisive and courageous-. Nếu vắt chân lên cổ tháo chạy lúc 3g sáng là can đảm thì tất cả tự điển trên thế giới này cần phải được sửa lại hết. -CNN, đài TV cấp tiến cuồng, đã biện hộ cho cụ Biden, nhận định mất Afghanistan sẽ là một vết dơ nhỏ -small stain- trong gia tài cụ Biden để lại. Hả? “vết dơ nhỏ”? ___________________________________________________________________________________________________________  AFGHANISTAN - LỊCH SỬ TÁI DIỄN     Tin tức thời sự từ đầu năm tới nay cho thấy nước Mỹ đang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc xuống hố tự diệt. Chính quyền của cụ Biden trong hơn nửa năm qua đã đi từ khủng hoảng vĩ đại này tới khủng hoảng khổng lồ nọ. Mà đó chỉ là thành quả của hơn nửa năm, và cụ Biden sẽ còn ngồi đó gần ba năm rưỡi nữa, nếu còn sức khỏe thể xác và tinh thần, là việc càng ngày càng nhiều người ng

“Cưỡi lên đầu nhân dân còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản…!?”

Dân Trí Bùi Hoàng Tám 29-05-2015 (Dân trí) – Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre tại phiên thảo luận về việc sửa đổi Bộ luật hình sự chiều 26-5 được báo Tuổi trẻ bài “Bỏ tử hình tội tham nhũng, dân không chịu đâu” dẫn lời. (Minh họa: Ngọc Diệp) Bác Tỷ nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”. Có lẽ đây là lời nhận xét thẳng thắn nhất, quyết liệt nhất của một chính khách về việc giàu lên nhanh chóng của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, công chức thoái hóa, biến chất. Chỉ có mấy chữ biểu đạt về con số, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ đã nói ra một điều tưởng như vô lý, đó là có hẳn một “đội ngũ” làm cán bộ có “mấy năm” mà trong nhà có “vài ba trăm tỉ” đồng, thậm chí cả “ngàn tỉ đồng” thì quả là khủng kh