Skip to main content

Đơn Tố Cáo Bộ trưởng Trần Tuấn Anh trong việc sử dụng xe công



Lời dẫn: Chúng tôi có nhận được một file ảnh chụp đơn tố cáo của lái xe Bộ Công thương, tố cáo Bộ trưởng Trần Tuấn Anh, xung quanh vụ điều xe công tới tận cửa máy bay đón vợ, cũng như những vụ điều xe công phục vụ gia đình vợ ông Tuấn Anh suốt hai năm qua.
Một số chi tiết nêu trong đơn này rất khó kiểm chứng, như chuyện vợ Bộ trưởng Trần Tuấn Anh thèm ruốc ban đêm, phải huy động người của Bộ Công thương ở Hà Nội mua gửi gấp vào Sài Gòn ngay, để phục vụ vợ bộ trưởng…
Chúng tôi xin được đ.ánh máy lại và đăng Đơn Tố Cáo này, để nhờ những người làm ở Bộ Công thương, cũng như các lãnh đạo đảng và nhà nước, giúp kiểm chứng thật hư những thông tin sau đây.
_____
Kính thưa:
– Bác Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước
– Bác Nguyễn Xuân Phúc, Thủ tướng chính phủ
– Cô Nguyễn Thị Kim Ngân, Chủ tịch quốc hội
– Thanh tra Chính phủ
– Ủy ban kiêm tra trung ương
– Đoàn đại biểu quốc hội các địa phương
– Cơ quan báo chí, truyền thông
Đơn Tố Cáo
Chúng cháu là cán bộ đoàn xe Văn phòng Bộ Công thương, chúng cháu viết đơn này xin phản ánh với các cô bác về thực tế đang diễn ra tại Văn phòng Bộ Công thương, trong đó có đoàn xe của chúng cháu với Bộ trưởng Trần Tuấn Anh trong việc sử dụng xe công và sử dụng lái xe vào việc riêng của gia đình ông Bộ trưởng.
Kính thưa các cô bác, chúng cháu không muốn nói ra việc này đâu, nhưng vì mấy hôm nay ông Lê An Hải, phụ trách Văn phòng đã vận động, d.ọa dẫm chúng cháu phải nhận là không ai chỉ đạo, mà tự ý đưa xe đi đón vợ Bộ trưởng tối ngày 4/1 và còn cấm chúng cháu không được khai ra là hơn 2 năm nay đã sử dụng xe cơ quan đi phục vụ gia đình Bộ trưởng nếu cơ quan báo chí hỏi, không thì sẽ bị kỷ luật, bị dìm ch.ế.t.
Kính thưa các cô bác, đây là một hành động rất hèn của ông Bộ trưởng, của ông An Hải phụ trách Văn phòng khi đổ lỗi cho cán bộ, dùng cán bộ làm con thí tốt. Cả ông Bộ trưởng, ông An Hải và gia đình ông Bộ trưởng đều nói dối với cơ quan báo chí và lãnh đạo cấp trên là con bị cấp cứu nên dùng xe biển xanh, nhưng thực tế con ông ấy không ra Hà Nội trên chuyến bay, chỉ có vợ ông ấy, mà việc khám ở bệnh viện của ông ấy đã có kế hoạch từ trước, không phải đột xuất (lái xe của ông ấy bảo thế).
Việc ông Bộ trưởng điều xe công đi đón vợ, con và ô sin tại chân cầu thang máy bay là thường xuyên, diễn ra từ khi ông ấy lên Bộ trưởng. Các cô bác không tin thì có thể hỏi hàng không, ai cũng biết. Lúc nào cũng có 2 xe biển xanh ra đón, 1 xe đón vợ và con, 1 xe chở 3 ô sin ở cầu thang máy bay. (Trước đây là Thứ trưởng thì cũng dùng xe biển xanh đón bồ và người nhà nhưng ở ngoài sảnh sân bay). Chỉ cần nói Hàng không đưa danh sách các công văn Văn phòng Bộ đã gửi 2 năm qua, đối chiếu với danh sách hành khách của các chuyến bay ghi trong công văn, camera và sổ ghi an ninh.
Chúng cháu còn phải thường xuyên bị chỉ đạo đi sân bay gửi đồ của ông Bộ trưởng cho nhà vợ, mỗi ngày vài chuyến, lúc thì miếng chả quế, lúc thì bát chè, lúc thì đôi tất, lúc thì hộp kem, gạo, cá khô…, ngày nào cũng nhiều chuyến như thế.
Nhiều hôm 9h đêm, vợ Bộ trưởng thèm ăn ruốc, thế là ông ấy chỉ đạo phải có ruốc gửi vào ngay. Thư ký Bộ trưởng yêu cầu anh em lái xe chúng cháu lên phố mua ruốc, nhiều khi chúng cháu phải đi gom ruốc ở các hàng xôi phố cổ, rồi chuyển lên sân bay nhờ gửi chuyến bay cuối. Khổ hơn nữa là anh em lái xe văn phòng Sài Gòn đêm hôm phải ra sân bay chầu chực, mang đồ đến nhà thì ô sin chị vợ ra quát là hết cơn thèm ruốc vì chậm quá.
Anh em lái xe văn phòng Sài Gòn kể là còn khổ hơn anh em lái xe ở Hà Nội vì phải hầu hạ cả đại gia đình vợ ông Tuấn Anh trong kia. Nhiều khi cán bộ Hà Nội vào công tác, không có xe phục vụ vì xe đang phải đi làm các công việc của chị vợ và gia đình chị vợ.
Kính thưa các cô bác, ông Tuấn Anh còn chỉ đạo Văn phòng Bộ dùng xe biển xanh làm nhiều việc sai trái. Liên tục chúng cháu phải lên sân bay chở hàng của ông ấy gửi về (hình như ông Tuấn Anh buôn hàng từ nước ngoài về). Mỗi đoàn chuyên cơ thì Văn phòng Bộ điều 4 xe biển xanh (1 xe chở Bộ trưởng, 3 xe chở hàng khoảng 15-20 kiện hàng to). Các cô bác không tin thì cứ hỏi anh em lễ tân, an ninh, hàng không của đoàn chuyên cơ thì sẽ biết.
Kính thưa các cô bác, chúng cháu không muốn nói ra chuyện này đâu, vì không hay ho gì cho Bộ Công thương mà thực tế chúng cháu chỉ muốn đi làm có tiền về nuôi vợ con, không quan tâm nhiều chuyện quan chức. Nhưng nay ông Lê An Hải, phụ trách Văn phòng (người đang hầu hạ, nịnh Bộ trưởng để lên chức Chánh Văn phòng) lại xui chúng cháu nhận là tự ý đi đón vợ Bộ trưởng, rồi lại bịt họng, d.ọa dẫm chúng cháu không được khai ra là hơn 2 năm nay Bộ trưởng dùng xe công hầu hạ vợ và gia đình vợ thì chúng cháu thấy tồi tệ, hèn hạ quá các bác ạ.
Chúng cháu không thể nhận tội thay khi ông Bộ trưởng, lãnh đạo Văn phòng thường xuyên quát tháo, khinh rẻ chúng cháu, bà vợ và gia đình vợ toàn đặt ra yêu cầu quái dị, hành người, coi con người như súc vật. Chúng cháu thề là chúng cháu phải hầu hạ, phục vụ vì lo bị đuổi việc, Bộ đang giảm biên chế, chứ chúng cháu không được cho thêm một đồng nào.
Chúng cháu mong các bác trừng trị kẻ coi thường pháp luật, sống ngông nghênh của ông Bộ trưởng. Bác Trọng ơi, ông Trần Tuấn Anh là người x.ấu xa, đồi bại nhân cách nhất trong tất cả các người mà đảng, nhà nước đang xử lý.
Chúng cháu cảm ơn các cô bác.
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=2193971874147839&set=a.1572376836307349&type=3&theater

Comments

Popular posts from this blog

GUSTAVE COURBET Danh họa Pháp có nét vẽ táo bạo bức phá cả nề nếp luân lý, không ngụy tạo.

*Xem thêm về những tác phẩm mang tính bức phá và táo bạo của  Gustave Courbet   *tranh minh họa và nguồn sưu tầm :    ViVi VÕ Hùng Kiệt Trong lãnh vực hội họa Tây phương, bức tranh  L’Origine du Monde (Cội Nguồn Nhân Gian)  của Gustave Courbet  có một chỗ đứng riêng biệt. Được vẽ vào năm 1866, bức họa chỉ được chính thức trưng bày trong viện bảo tàng vào năm 1995. Nội dung táo bạo có thể giải thích vì sao tác phẩm đã bị cất giấu trong hơn một thế kỷ, bởi vì bức tranh không vẽ gì khác ngoài bộ phận sinh dục của phụ nữ. *-“Tôi chưa từng nhìn thấy một thiên thần, và tôi không thể vẽ điều không thấy”. Sinh thời họa sĩ Gustave Courbet từng thốt lên như vậy, khi người ta lên án bức “Cội nguồn trần thế”  (L’origine du monde)  của ông là “điếm nhục” và đủ mọi ngôn từ mô tả sự đồi trụy khác. Điều này cũng dễ hiểu, bởi ông vẽ bức tranh này vào năm 1866 và hơn một thế kỷ sau, vào năm 1995, nó mới được chính thức trưng bày tại Viện Bảo tàng Orsay (Pháp), và ngay cả ngày nay, khi đối diện

AFGHANISTAN - LỊCH SỬ TÁI DIỄN

GỌI LÀ TRUYỀN THÔNG THỔ TẢ KHÔNG OAN TÍ NÀO -New York Times viết bài nhận định, ca ngợi cụ Biden khi ra lệnh tháo chạy, đã lấy một quyết định dứt khóa và can đảm -decisive and courageous-. Nếu vắt chân lên cổ tháo chạy lúc 3g sáng là can đảm thì tất cả tự điển trên thế giới này cần phải được sửa lại hết. -CNN, đài TV cấp tiến cuồng, đã biện hộ cho cụ Biden, nhận định mất Afghanistan sẽ là một vết dơ nhỏ -small stain- trong gia tài cụ Biden để lại. Hả? “vết dơ nhỏ”? ___________________________________________________________________________________________________________  AFGHANISTAN - LỊCH SỬ TÁI DIỄN     Tin tức thời sự từ đầu năm tới nay cho thấy nước Mỹ đang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc xuống hố tự diệt. Chính quyền của cụ Biden trong hơn nửa năm qua đã đi từ khủng hoảng vĩ đại này tới khủng hoảng khổng lồ nọ. Mà đó chỉ là thành quả của hơn nửa năm, và cụ Biden sẽ còn ngồi đó gần ba năm rưỡi nữa, nếu còn sức khỏe thể xác và tinh thần, là việc càng ngày càng nhiều người ng

“Cưỡi lên đầu nhân dân còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản…!?”

Dân Trí Bùi Hoàng Tám 29-05-2015 (Dân trí) – Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre tại phiên thảo luận về việc sửa đổi Bộ luật hình sự chiều 26-5 được báo Tuổi trẻ bài “Bỏ tử hình tội tham nhũng, dân không chịu đâu” dẫn lời. (Minh họa: Ngọc Diệp) Bác Tỷ nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”. Có lẽ đây là lời nhận xét thẳng thắn nhất, quyết liệt nhất của một chính khách về việc giàu lên nhanh chóng của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, công chức thoái hóa, biến chất. Chỉ có mấy chữ biểu đạt về con số, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ đã nói ra một điều tưởng như vô lý, đó là có hẳn một “đội ngũ” làm cán bộ có “mấy năm” mà trong nhà có “vài ba trăm tỉ” đồng, thậm chí cả “ngàn tỉ đồng” thì quả là khủng kh