Skip to main content

Ngày Báo chí Cách mạng hay ngày thợ viết lên ngôi

Ngày 21 tháng 6 hàng năm được đảng Cộng sản chọn làm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam. Với mục tiêu nâng cao vai trò và trách nhiệm xã hội của báo chí, thắt chặt mối quan hệ giữa báo chí với công chúng, tăng cường sự lãnh đạo của đảng đối với báo chí, người được xem là ngọn cờ đầu của báo chí Việt Nam lại chính là ông Hồ Chí Minh – thợ viết dối trá nhất thời đại.
Những năm gần đây, khi mạng xã hội phát triển, số lượng các nhà báo tham gia Facebook khá nhiều. Và để quan sát, đánh giá hoặc nhận diện chân dung từng thợ viết hoạt động trong ngành báo chí khá đơn giản.
Đa phần các “nhà báo” Việt Nam ngại bày tỏ chính kiến, bày tỏ quan điểm chính trị xã hội trên trang cá nhân của mình. Có lẽ phần lớn bị ràng buộc bởi ngạch công chức, phần khác tự kiểm duyệt bản thân để giữ chặt nồi cơm, và một phần nữa các nhà báo dùng Facebook để phát triển quan hệ xã hội vì mục tiêu cá nhân.
Hàng năm, khi kỷ niệm ngày Báo chí Cách mạng, đa phần các nhà báo hay khoe ảnh ăn nhậu, các buổi tiệc chiêu đãi, hoa mừng và phong bì. Phong cách thường thấy là một số báo ăn gian, đánh lận khái niệm để biến ngày của thợ viết, văn nô thành ngày kỷ niệm chung của toàn xã hội. Chính điều này làm khá nhiều nhà báo ảo tưởng vào vị trí xã hội của mình và quên mất vai trò, sứ mệnh của một người làm nhiệm vụ truyền tải thông tin.
Nhà báo phục vụ ai?
Ở Việt Nam, nhà báo phục vụ xã hội dưới sự dẫn dắt và lãnh đạo của đảng Cộng sản. Vì vậy, thông tin đến với người đọc phải qua nhiều tầng chắt lọc, và có định hướng rất cụ thể trước những vấn đề bức xúc, các tiêu điểm nổi cộm của đời sống hàng ngày.
Nếu như trước đây chưa có sự ra đời của những trang báo Lề Dân, mọi thông tin và các quan điểm phản biện xã hội gần như nằm trọn trong sự kiểm soát của Ban Tuyên giáo đảng Cộng sản. Nhiều nhà báo viết mảng chính trị xã hội chấp nhận thân phận thợ viết, văn nô một cách đầy vẻ vang bằng việc tấn công các bloggers, những người viết tự do không theo lề.
Vài ba năm trở lại đây, dưới áp lực kinh tế, nhiều tờ báo bằng những hợp đồng quảng cáo, hợp đồng hỗ trợ thông tin đã biến mình thành cơ quan ngôn luận của các doanh nghiệp lắm tiền thiếu đạo đức. Điển hình là tờ Pháp Luật Việt Nam phiên bản điện tử trở thành sân sau của các đại gia như tập đoàn FLC, Sun Groups, VinGroups… Nhắm mắt trước việc thu hồi đất rẻ mạt, đẩy người dân vào đường cùng để quảng cáo cho các dự án khách sạn nghỉ dưỡng cao cấp, các khu sân golf cùng những nơi ăn chơi hạng sang.
Những tờ báo của các ban bộ ngành như báo Tài Nguyên Môi Trường, thay vì phản ánh trực tiếp thảm họa môi trường, đưa thông tin trung thực tại thời điểm cá chết… lại trở thành tiếng nói của đảng bộ Bộ TNMT, thành nơi xây dựng thương hiệu cho các lãnh đạo đảng cộng sản, thành nơi quảng cáo cho các doanh nghiệp có nhiều tiếng tăm về việc phá vỡ cân bằng sinh thái, phá vỡ cảnh quan thiên nhiên vì lợi ích kinh tế.
Càng nhiều báo mọc lên, thì càng có nhiều thợ viết xem chữ nghĩa là công cụ để làm giàu. Hiện tượng các báo thi nhau viết bài phản ánh sai phạm của doanh nghiệp, rồi mặc cả hoặc làm giá để “gỡ bài” trở thành một lối kinh doanh đang trên đà phát triển ở những tỉnh miền Bắc.
Cứ đến ngày “giỗ nghề”, các nhà báo ra sức tỏ vẻ tử tế, kêu gọi làm sạch môi trường bằng cách chỉ ra “con sâu” trong bầy sâu nhung nhúc, để thấy mình vẫn sống, vẫn yêu nghề và vẫn tử tế. Nhưng họ – các thợ viết dưới sự lãnh đạo của đảng Cộng sản – quên rằng, chỉ ra kẻ khác không tử tế, cũng chẳng thể làm họ tử tế hơn, bởi thực chất đối tượng mà họ phục vụ chỉ có một. Các nhà báo được phát lệnh mở miệng thì mới dám “lên tiếng”, còn đã có chỉ thị từ trên thì nhắm mắt làm ngơ trước các vấn nạn xã hội.
Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam, chỉ nên gói gọn lại là một ngày kỷ niệm của những người làm báo đảng. Nghề báo – chỉ nên được tôn vinh, khi các nhà báo ý thức được sứ mệnh của mình và tranh đấu cho quyền tự do thông tin, tự do ngôn luận của toàn xã hội.
19.6.2016
Tháng Chín 
Một số hình ảnh do các Còm sĩ chia sẻ dưới bài viết:

Comments

Popular posts from this blog

GUSTAVE COURBET Danh họa Pháp có nét vẽ táo bạo bức phá cả nề nếp luân lý, không ngụy tạo.

*Xem thêm về những tác phẩm mang tính bức phá và táo bạo của  Gustave Courbet   *tranh minh họa và nguồn sưu tầm :    ViVi VÕ Hùng Kiệt Trong lãnh vực hội họa Tây phương, bức tranh  L’Origine du Monde (Cội Nguồn Nhân Gian)  của Gustave Courbet  có một chỗ đứng riêng biệt. Được vẽ vào năm 1866, bức họa chỉ được chính thức trưng bày trong viện bảo tàng vào năm 1995. Nội dung táo bạo có thể giải thích vì sao tác phẩm đã bị cất giấu trong hơn một thế kỷ, bởi vì bức tranh không vẽ gì khác ngoài bộ phận sinh dục của phụ nữ. *-“Tôi chưa từng nhìn thấy một thiên thần, và tôi không thể vẽ điều không thấy”. Sinh thời họa sĩ Gustave Courbet từng thốt lên như vậy, khi người ta lên án bức “Cội nguồn trần thế”  (L’origine du monde)  của ông là “điếm nhục” và đủ mọi ngôn từ mô tả sự đồi trụy khác. Điều này cũng dễ hiểu, bởi ông vẽ bức tranh này vào năm 1866 và hơn một thế kỷ sau, vào năm 1995, nó mới được chính thức trưng bày tại Viện Bảo tàng Ors...

“Cưỡi lên đầu nhân dân còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản…!?”

Dân Trí Bùi Hoàng Tám 29-05-2015 (Dân trí) – Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre tại phiên thảo luận về việc sửa đổi Bộ luật hình sự chiều 26-5 được báo Tuổi trẻ bài “Bỏ tử hình tội tham nhũng, dân không chịu đâu” dẫn lời. (Minh họa: Ngọc Diệp) Bác Tỷ nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”. Có lẽ đây là lời nhận xét thẳng thắn nhất, quyết liệt nhất của một chính khách về việc giàu lên nhanh chóng của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, công chức thoái hóa, biến chất. Chỉ có mấy chữ biểu đạt về con số, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ đã nói ra một điều tưởng như vô lý, đó là có hẳn một “đội ngũ” làm cán bộ có “mấy năm” mà trong nhà có “vài ba trăm tỉ” đồng, thậm chí cả “ngàn tỉ đồng” thì quả là khủng kh...

Cách làm nước chấm ngon

 Món ngon mà thiếu nước chấm chuẩn thì đúng là thật tệ. Hãy tự biết cách pha bát nước chấm ngon đúng điệu và làm nên linh hồn của món ăn. Bên cạnh thịt, tôm, cua, cá… thì tiết luộc cũng là một món ăn thơm ngon, bổ dưỡng mà nhiều gia đình thường chế biến trong mâm cơm hằng ngày của mình. Tuy nhiên, khi ăn tiết luộc, bạn phải chấm kèm với nước chấm riêng, nếu không thì món ăn sẽ rất nhạt nhẽo, vô vị và bạn sẽ không thể cảm nhận hết được sự ‘tinh túy’ của nó, cũng như là sự tinh tế trong ẩm thực Việt.  1. Cách làm nước chấm tiết luộc Nguyên liệu cần chuẩn bị: Nước mắm loại ngon Hạt tiêu: 1/4 thìa Mì chính: ¼ thìa Ớt: 1 – 2 quả Cách tiến hành: Bước 1: Có một điều đặc biệt cần lưu ý là bạn phải mua được một loại nước mắm thơm ngon, không quá mặn, màu sắc hài hòa, không quá đậm. Bởi nước mắm là thành phần quan trọng nhất quyết định đến độ ngon của nước chấm đấy nhé. Bước 2: Với ớt, bạn rửa sạch, rạch bỏ bớt hạt, bỏ cuống đi rồi thái lát thật nhỏ và mỏng chứ không c...