(TVS)
Tôi yêu nước tại sao tôi bị bắt
Mảnh đất này là của tổ tiên tôi
Hoàng Sa hay Trường Sa… đều là đất của giống nòi
Của Việt Nam, thì tôi nói của Việt Nam, tại sao tôi bị bắt?
Nhớ yêu nước thuở xưa dựng cờ giáo mác
muôn người tề chỉnh một tấm lòng
Yêu nước ngày nay biểu ngữ xuống đường
Loe hoe dăm ba mống
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam!
Không kèn không trống
Mà cũng bị bắt!
Ôi ! yêu nước bây giờ cay đắng
Yêu nước là đồng nghĩa với phản bội
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam,
Yêu nhiều thì gỡ lịch năm năm, chí ít cũng ba năm, cộng thêm nhiều năm quản chế
Nhưng đáng sợ là nỗi cô đơn
Nghe nói dân mình đã liệt dây thần kinh hổ thẹn
Không còn biết xấu hổ
Không lẽ bây giờ máu nóng trong người đã trở thành máu lạnh?
Chỉ một lời “công đạo” mà miệng mồm cũng nghẹn hay sao
Ôi ! ở một đất nước mỗi người đều mang một cùm nặng riêng tư
Cơm, gạo, áo, tiền… vợ con đều là công nợ
Lại còn thêm nỗi sợ công an
Cứ thế xoay vần hết năm hết tháng
Trong khi yêu nước tội nặng nhiều hơn
Đã ghi rõ ở điều tám tám
Ai dám
Yêu nước từ nay
Hai chữ yêu nước đã được đăng ký môn bài
Độc quyền cho đảng
Hoàng Sa, Trường Sa, biển, đất… là việc của đảng
Nam Quan, Bản Giốc… công hàm một chín năm tám
Cũng là đảng
Ôi Việt Nam !
Chừng nào tôi yêu đất nước này không còn cay đắng?
Chừng nào trí tuệ Việt Nam thôi chống nạng?
Chừng nào xã hội bất công tiếng dân lành thôi kêu ai oán?
Chừng nào Việt Nam trí thức dám lên tiếng nói lương tâm?
Chừng ấy đất nước này mới có thể khá lên?…
Trương Nhân Tuấn
29/11/2009
Tôi yêu nước tại sao tôi bị bắt
Mảnh đất này là của tổ tiên tôi
Hoàng Sa hay Trường Sa… đều là đất của giống nòi
Của Việt Nam, thì tôi nói của Việt Nam, tại sao tôi bị bắt?
Nhớ yêu nước thuở xưa dựng cờ giáo mác
muôn người tề chỉnh một tấm lòng
Yêu nước ngày nay biểu ngữ xuống đường
Loe hoe dăm ba mống
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam!
Không kèn không trống
Mà cũng bị bắt!
Ôi ! yêu nước bây giờ cay đắng
Yêu nước là đồng nghĩa với phản bội
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam,
Yêu nhiều thì gỡ lịch năm năm, chí ít cũng ba năm, cộng thêm nhiều năm quản chế
Nhưng đáng sợ là nỗi cô đơn
Nghe nói dân mình đã liệt dây thần kinh hổ thẹn
Không còn biết xấu hổ
Không lẽ bây giờ máu nóng trong người đã trở thành máu lạnh?
Chỉ một lời “công đạo” mà miệng mồm cũng nghẹn hay sao
Ôi ! ở một đất nước mỗi người đều mang một cùm nặng riêng tư
Cơm, gạo, áo, tiền… vợ con đều là công nợ
Lại còn thêm nỗi sợ công an
Cứ thế xoay vần hết năm hết tháng
Trong khi yêu nước tội nặng nhiều hơn
Đã ghi rõ ở điều tám tám
Ai dám
Yêu nước từ nay
Hai chữ yêu nước đã được đăng ký môn bài
Độc quyền cho đảng
Hoàng Sa, Trường Sa, biển, đất… là việc của đảng
Nam Quan, Bản Giốc… công hàm một chín năm tám
Cũng là đảng
Ôi Việt Nam !
Chừng nào tôi yêu đất nước này không còn cay đắng?
Chừng nào trí tuệ Việt Nam thôi chống nạng?
Chừng nào xã hội bất công tiếng dân lành thôi kêu ai oán?
Chừng nào Việt Nam trí thức dám lên tiếng nói lương tâm?
Chừng ấy đất nước này mới có thể khá lên?…
Trương Nhân Tuấn
29/11/2009
Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do biểu tình chống Trung Quốc tại Nhà hát TP Sài Gòn.Từ trái sang phải : Huỳnh Công Thuận, Phương Thi, Diệp Lê, Uyên Vũ, Phan Thanh Hải, Song Chi, Bùi Chát, Đông A SG.
Comments
Post a Comment