Skip to main content

Mr Xi Jinping, xin chào đón ông nhưng Đảng Cộng Sản Việt Nam, các ông đang làm gì để gìn giữ đất nước?

Những Công Dân Tự Do's photo.

Ngày 16/03/2014, sau cuộc trưng cầu dân ý được tổ chức dưới sự giám sát của lính Nga, Crimea được sát nhập vào Liên Bang Nga theo một quyết định của Tổng Thống Vladimir Putin. Dù người Nga lập luận rằng quyết định này dựa trên cơ sở 96% người tham gia bỏ phiếu trong cuộc trưng cầu dân ý tại Crimea đã đồng ý sát nhập vào Nga, nhưng luật pháp quốc tế có những nguyên tắc căn bản khác, vì lãnh thổ Crimea trước ngày 16/03/2014 thuộc về Ucraine theo mọi hiệp định quốc tế mà chính nước Nga là một bên ký kết.
Câu chuyện về Crimea đến giờ vẫn chưa thôi chấm dứt, bằng sức mạnh của mình, hiện tại nó đang nằm trọn vẹn trong sự khống chế của nước Nga, và người Ucraine chưa bao giờ thôi nói về nó, một bộ phận khác của thế giới cũng chưa thôi nói về Crimea, nhưng nhiều xu thế cho thấy các nước xung quanh Nga đang phải dần chấp nhận sự thật: Crimea sẽ không thể trở về Ucraine, hoặc sẽ không thể trở về trong ngắn hạn.
Ở Crimea, khi các đơn vị lính Nga bắt đầu thâm nhập một cách chuyên nghiệp và mau lẹ, người Ucraine từ chối chiến đấu. Họ co cụm trong các căn cứ, phó mặc cho tình hình diễn ra và khi bị tước vũ khí, họ không bắn lại đối phương dù chỉ vài phát đạn. Tương quan lực lượng song phương đương nhiên là một vấn đề, khiến Ucraine lùi bước. Có lẽ trong thâm tâm, họ coi Crimea là cái giá phải trả để Ucraine thoát Nga và gia nhập được EU. Tuy nhiên, có Crimea một cách dễ dàng, người Nga không lùi bước. Ucraine ngay sau đó có thêm lò lửa Donbass. Cuộc nội chiến với sự can thiệp của lính Nga đến giờ đã kéo dài ngót 2 năm, hủy diệt hạ tầng miền Đông Ucraine và ngày càng đẩy đất nước này vào hỗn loạn. Sự hèn nhát của người Ucraine ở Crimea để giữ lấy hòa bình với Nga đã chẳng mang lại cái gọi là hòa bình cho đất nước này. Đến nay, họ vừa mất lãnh thổ và nhận lấy cả chiến tranh.
Dù thế giới phần lớn đều ủng hộ Ucraine, và hành động xâm lược của Putin cũng đã khiến nước Nga phải trả giá nặng nề. Nền kinh tế bị cô lập, các biện pháp kinh tài tổng hợp của Mỹ và Phương Tây khiến nước Nga lao dốc, tiền tệ mất giá nặng, dự trữ quốc gia sụt giảm và GDP thì tăng trưởng với tốc độ âm. Hiện nay thì Putin vẫn đang rất hung hăng, nhưng thực tế nước Nga đang phải tiêu bằng của để dành, mà với tốc độ hiện nay thì số đó sẽ cạn kiệt vào năm 2016. Tuy nhiên điều đó không có nghĩa Ucraine sẽ có lại được Crimea, hay khói lửa ở Donbass sẽ nguội đi trong vài năm tới.
Dù Ucraine luôn hô hào thế giới phải giúp đỡ họ lấy lại Crimea, nhưng hãy xem quan niệm đích thực của những người ngoài cuộc về vấn đề này thế nào? Tổng thống Belarus Lukashenko, đã có một tuyên bố với báo chí Ucraine khiến đất nước này câm lặng:
“Nếu nó (Crimea) là lãnh thổ của các bạn (Ucraine), bạn cần phải chiến đấu vì nó. Nếu như bạn đã không chiến đấu vì nó, thì nó không phải là đất của các bạn nữa”
Sự thật quá đơn giản và tàn nhẫn, nhưng cũng rất logic và phản ánh bản chất vấn đề. Câu chuyện Ucraine và Crimea cho thấy, khi nhường nhịn để tìm kiếm hòa bình trước một kẻ xâm lược hung hăng, bạn sẽ chẳng thể có nổi hòa bình và còn mất nhiều hơn thế.
Ngày hôm nay, 05/11/2015, ông Tập Cận Bình tới Việt Nam, chuyến thăm đầu tiên của lãnh đạo cao nhất Trung Quốc tới nước láng giềng nằm kề sát sau 10 năm, dù trong thời gian 10 năm đó, số lần thăm viếng của các đời Tổng Bí Thư Việt Nam sang Trung Quốc là không đếm hết. Điều đó trước hết nói lên tính quỵ lụy trong quan hệ ngoại giao quốc tế, với một cái gì đó không sòng phẳng. Ngoại giao song phương phải là đối đẳng, nếu anh đã không muốn thăm tôi, thì có lẽ tôi cũng nên để những đồng sự khác của mình đến gặp anh thay vì trực tiếp. Tuy nhiên, trong suốt 10 năm qua, Việt Nam tự hành xử để chà đạp lên tư cách của mình trong quan hệ song phương. Để đổi lấy thái độ ngày càng lấn lướt của Trung Quốc ở Biển Đông. Chiến hạm của Trung Quốc ngày một vươn xa hơn về phía Nam, và kinh tế thì ngày càng lệ thuộc chặt vào Tàu với những chính sách tổng hợp mà Trung Nam Hải áp dụng. Chỉ đến khi sức ép âm ỉ trong xã hội Việt Nam khiến chính quyền ngồi trên đống lửa và buộc phải quay sang phương Tây để tìm kiếm sự tương trợ. Sau chuyến thăm Mỹ của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, tự nhiên, người ta thấy thông tin Tập Cận Bình sẽ đến Việt Nam. Vậy ông ta đến là để làm gì?
Tập Cận Bình sẽ trả lại Hoàng Sa chăng? Hay ông ta sẽ trả nốt cả Trường Sa, những thứ mà lính Trung Quốc đã tấn công Việt Nam để đoạt lấy? Đảng Cộng Sản Việt Nam và chính phủ Việt Nam, theo nguyên tắc ngoại giao, các ông đang đón tiếp Tập Cận Bình và cần phải làm thế, nhưng có một câu hỏi mà các ông buộc phải trả lời: Chính các ông, những người đã để mất lãnh thổ khi mình đang cai trị, các ông đang làm gì để gìn giữ đất nước?
Trong nhiều năm nay, Việt Nam luôn phát ngôn theo luận điệu của người Tàu: “Phải gìn giữ cái gọi là đại cục trong quan hệ song phương. Đại cục nghe rất hay, nhưng đó là thứ đại cục nào? Thứ đại cục sẽ dẫn đến việc mất dần lãnh thổ, thứ đại cục dẫn đến kinh tế ngày một lệ thuộc và thứ đại cục dẫn tới người dân ngày một chết dần với thực phẩm tẩm độc với đủ loại hóa chất từ bên kia biên giới? Ngày hôm nay, Tập Cận Bình đến Việt Nam, tất nhiên sẽ vẫn là chiêu bài “Đại Cục” và chẳng có gì khác, nhưng Đảng Cộng Sản Việt Nam, các ông cần cho những người đang phải ngày ngày còng lưng đóng thuế nuôi chế độ biết, các ông sẽ gìn giữ đất nước bằng cách thức nào?
Hoàng Sa và một phần Trường Sa giờ đã nằm trọn trong tay Trung Quốc. Tàu cá ngư dân Việt Nam bị khủng bố chật vật trên biển, những nơi các ông luôn tuyên bố thuộc lãnh thổ Việt Nam và cam đoan người dân có quyền đến đó đánh cá. Các ông từ chối chiến đấu để giành lại lãnh thổ đã mất, vì các ông yếu hơn. Rất có lý. Nhưng việc các ông dẫn dắt đất nước ngày một lệ thuộc nặng nề vào kẻ xâm lược mình, để người Trung Quốc tung hoành trên lãnh thổ Việt Nam, tự do buôn bán, tự do phá hoại kinh tế như chốn không người, vậy các ông đang gìn giữ đất nước theo cách nào vậy? Các ông yếu hơn, rất tốt, vì cả nước nghèo, rất đúng. Nhưng chính xác nên nhìn nhận là chỉ người dân nghèo còn quan chức và con cháu các ông thì đều rất giàu, và sự thực đó đều là nhờ vào tài năng cai trị của chính các ông. Tuy nhiên, khi thực trạng đang yếu thì cũng đành chấp nhận, nhưng việc chính các ông tước quyền của người Việt nam kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế, điều mà người Philipin đang làm và làm rất tốt, trước hành vi xâm lăng của Trung Quốc, vậy Đảng Cộng Sản Việt Nam, các ông đang gìn giữ đất nước kiểu gì vậy? Các ông từ chối chiến đấu cả về quân sự và pháp lý cho lãnh thổ đất nước, và các ông bắt bớ nốt những người Việt nam thể hiện chính kiến phản đối sự xâm lăng của Trung quốc vì cái đại cục mà Trung quốc tuyên truyền, vậy các ông đang gìn giữ đất nước kiểu gì vậy?
Hôm nay ông Tập Cận Bình sẽ được các ông đón mừng chu đáo. Ông Tập cũng sẽ phát biểu trước 500 vị đại diện dân cử của quốc hội Việt Nam. Ông ta sẽ nói về “Đại Cục”, về hòa bình, trong lúc chiến hạm của ông ta ở Biển Đông thi không bao giờ dừng lại. Vậy các vị Đảng Cộng Sản Việt Nam, các vị đại diện “dân bầu”, các vị sẽ nói gì với Tập Cận Bình để gìn giữ đất nước này?
Các ông vẫn ngày ngày cần mẫn phản đối bằng mồm, giống người Ucraine, cho các hành vi xâm lăng của Trung Quốc. Các ông vẫn hô hào bằng mồm để quốc tế ủng hộ các ông. Nhưng các ông sẽ trả lời ra sao khi thế giới nói đến đúng câu mà ông Lukashenko đã nói với người Ucraine “Khi các bạn không làm gì để bảo vệ lãnh thổ của mình, thì đó không phải là đất của các bạn nữa”
Các ông, phải, chính Đảng Cộng Sản Việt Nam, với cái quyền cai trị mà chính các ông đã ghi vào Điều 4 Hiến pháp, khi từ chối mọi biện pháp đấu tranh giành lại đất nước, khi bịt miệng nốt người dân của mình để gìn giữ ngọn cờ “đại cục” cho phía xâm lăng, các ông đang gìn giữ đất nước kiểu gì vậy?

Anh Lãng

Comments

Popular posts from this blog

GUSTAVE COURBET Danh họa Pháp có nét vẽ táo bạo bức phá cả nề nếp luân lý, không ngụy tạo.

*Xem thêm về những tác phẩm mang tính bức phá và táo bạo của  Gustave Courbet   *tranh minh họa và nguồn sưu tầm :    ViVi VÕ Hùng Kiệt Trong lãnh vực hội họa Tây phương, bức tranh  L’Origine du Monde (Cội Nguồn Nhân Gian)  của Gustave Courbet  có một chỗ đứng riêng biệt. Được vẽ vào năm 1866, bức họa chỉ được chính thức trưng bày trong viện bảo tàng vào năm 1995. Nội dung táo bạo có thể giải thích vì sao tác phẩm đã bị cất giấu trong hơn một thế kỷ, bởi vì bức tranh không vẽ gì khác ngoài bộ phận sinh dục của phụ nữ. *-“Tôi chưa từng nhìn thấy một thiên thần, và tôi không thể vẽ điều không thấy”. Sinh thời họa sĩ Gustave Courbet từng thốt lên như vậy, khi người ta lên án bức “Cội nguồn trần thế”  (L’origine du monde)  của ông là “điếm nhục” và đủ mọi ngôn từ mô tả sự đồi trụy khác. Điều này cũng dễ hiểu, bởi ông vẽ bức tranh này vào năm 1866 và hơn một thế kỷ sau, vào năm 1995, nó mới được chính thức trưng bày tại Viện Bảo tàng Ors...

“Cưỡi lên đầu nhân dân còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản…!?”

Dân Trí Bùi Hoàng Tám 29-05-2015 (Dân trí) – Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre tại phiên thảo luận về việc sửa đổi Bộ luật hình sự chiều 26-5 được báo Tuổi trẻ bài “Bỏ tử hình tội tham nhũng, dân không chịu đâu” dẫn lời. (Minh họa: Ngọc Diệp) Bác Tỷ nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”. Có lẽ đây là lời nhận xét thẳng thắn nhất, quyết liệt nhất của một chính khách về việc giàu lên nhanh chóng của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, công chức thoái hóa, biến chất. Chỉ có mấy chữ biểu đạt về con số, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ đã nói ra một điều tưởng như vô lý, đó là có hẳn một “đội ngũ” làm cán bộ có “mấy năm” mà trong nhà có “vài ba trăm tỉ” đồng, thậm chí cả “ngàn tỉ đồng” thì quả là khủng kh...

Cách làm nước chấm ngon

 Món ngon mà thiếu nước chấm chuẩn thì đúng là thật tệ. Hãy tự biết cách pha bát nước chấm ngon đúng điệu và làm nên linh hồn của món ăn. Bên cạnh thịt, tôm, cua, cá… thì tiết luộc cũng là một món ăn thơm ngon, bổ dưỡng mà nhiều gia đình thường chế biến trong mâm cơm hằng ngày của mình. Tuy nhiên, khi ăn tiết luộc, bạn phải chấm kèm với nước chấm riêng, nếu không thì món ăn sẽ rất nhạt nhẽo, vô vị và bạn sẽ không thể cảm nhận hết được sự ‘tinh túy’ của nó, cũng như là sự tinh tế trong ẩm thực Việt.  1. Cách làm nước chấm tiết luộc Nguyên liệu cần chuẩn bị: Nước mắm loại ngon Hạt tiêu: 1/4 thìa Mì chính: ¼ thìa Ớt: 1 – 2 quả Cách tiến hành: Bước 1: Có một điều đặc biệt cần lưu ý là bạn phải mua được một loại nước mắm thơm ngon, không quá mặn, màu sắc hài hòa, không quá đậm. Bởi nước mắm là thành phần quan trọng nhất quyết định đến độ ngon của nước chấm đấy nhé. Bước 2: Với ớt, bạn rửa sạch, rạch bỏ bớt hạt, bỏ cuống đi rồi thái lát thật nhỏ và mỏng chứ không c...