Skip to main content

Đảng có thế nào Trung cộng mới xem Việt Nam là nhà tù của họ






Lê Hải Lăng (Danlambao) - Nếu không có những cuộc dàn xếp thảo luận giữa chủ và tớ, Trung cộng khó mà trúng các đấu thầu xây dựng các điểm trọng yếu có tính cách quốc phòng khắp nước Việt Nam. Những con đường tàu, những trục lộ giao thông liên kết một nhà, bên cạnh đó chia chung khai thác vịnh Bắc bộ, xử dụng 4 tốt 16 chữ vàng qua hoạt động tuần tra biên giới để cầm chân QĐND, trong mưu đồ xây dựng các căn cứ quân sự trên đảo Hoàng Sa, Trường Sa. Trung cộng đã thành công gần như toàn diện tạo dựng thiết kế một nhà tù - mà - không - tù trong cái bang của mình. Lợi dụng các hoạt động giành giật cấu xé chia ghế phân quyền của triều đình xôi thịt, giặc ngoại xâm TC đã đi một bước khá lộ liễu khi tuyên bố chuyện bồi đắp các đảo (thuộc lãnh hải VN) là thuộc quyền hành xử của họ vì là đất thời tiền sử ông bà họ để lại. Song song với hợp tác trao đồi học hỏi, TC đã toại nguyện khi huấn luyện quân đội công an đảng CSVN những thủ thuật bắt bớ đàn áp mà ta đã thấy trong các cuộc biểu tình, những cuộc cưỡng chiếm đất đai.

Nạn nhân bị tù đày về chuyện chống ngoại xâm cũng như dân oan ngày một nhiều. Dùng người Việt bỏ tù người Việt là thượng sách của thế lực ngoại bang trong mưu đồ đào thêm hố chia rẽ giữa nhà cầm quyền và nhân dân. Giặc thường đánh ta qua tay sai trên nhiều phương diện chẳng hạn như đưa thực phẩm độc hại xâm nhập giết người không cần súng đạn, dùng chiêu bài văn hóa lồng qua phim ảnh sách vở chiêu dụ thanh thiếu niên say mê mà quên mình đang sống trong thời nô lệ một cổ hai tròng là đảng nội xâm và giặc ngoại xâm.

Lê Duẩn đã nói: “Ta đánh cho Liên xô cho Trung quốc”. Cho nên ăn mừng lễ 30 tháng Tư là ăn mừng cho giặc Trung cộng, trong khi TC đã đặt hải đăng tại Trường Sa của Việt Nam. Công an côn đồ nhà nước CHXHCNVN phá hoại bắt bớ những người làm lễ tưởng niệm lính hy sinh bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa. Cũng những người ăn lương do dân đóng góp đó, đánh đập dân chúng thắp nhang tưởng nhớ công lao người nằm xuống chống giặc chiếm 6 tỉnh biên giới.

Đảng ăn mừng ngày 30 tháng 4 trong lúc hàng triệu gia đình miền Bắc làm lễ giổ chồng vợ cha con anh chị em đã chết cho cuộc chiên nồi da xáo thịt vô nghĩa (đánh cho Trung Quốc).

Đảng ăn mừng trên nỗi chết trong lúc hàng chục triệu nhà miền Nam và hải ngoại đau buồn cố hàn gắn vết thương mất mát chết ngoài trận chiến, chết trong ngục tù “cải tạo”, chết nơi biển khơi sóng gió, chết trong tay công an đánh chìm khi tàu rời bến đi tìm tự do. Bao nhiêu cái chết tức tưởi trên đầu dân Việt để rồi kẻ cỏng rắn phụ họa ăn mừng khánh thành đường bay, reo hò vỗ tay ngọn hải đăng Trương Sa chiếu rọi dẫn đường máy bay tàu chiến trực chỉ tấn công cơ sở yết hầu trọng yếu của địch (địch là đảng ta, ta là địch).

Qua bao nhiêu cuộc chiến tranh, người Việt chịu đựng quá nhiều đau thương, tổn thất không ai muốn tái phát. Đó là lý do tâm lý mà bọn giặc nội xâm và ngoại xâm Trung Cộng triệt để khai thác. Đó cũng là lý do tại sao trưởng đảng Nguyễn Phú Trọng lo tổ chức “mình có ngồi đây họp đảng được không” để mặc cho giặc tung hoành ngang dọc trong lãnh hải VN để rồi đặt trong tình thế đã rổi.

Đảng cứ để tàu “lạ”, máy bay “lạ”, hải đăng “lạ”, căn cứ quân sự “lạ”, thực phẩm ngộ độc “lạ”… nhan nhản xuất hiện như chỗ không người. Tất cả đó có dễ dàng xảy ra không, nếu đảng không thò cánh tay phù thủy tiếp sức.

Dân đi biểu tình chống Trung Cộng xâm lăng thì đảng bắt bỏ tù. Thế thì đảng thế nào Trung cộng mới xem Việt Nam là nhà tù của họ chứ!


Càng nói tới giặc giã nỗi lên do đảng CSVN gây ra cũng như giặc ngoại xâm do Trung Cộng chủ xướng qua các trận chiến 79, 84, 88… Người dân làm sao quên được vết thương âm ỉ chảy trong từng thớ thịt của mình.

Làm sao đảng bắt dân vui mừng ngày lễ tang thương mà mỗi một người dân sau 41 năm quằn quại quậy cựa trong cái nhà tù vĩ đại do đảng làm cai ngục và Trung Cộng làm chủ nhân.



Comments

Popular posts from this blog

GUSTAVE COURBET Danh họa Pháp có nét vẽ táo bạo bức phá cả nề nếp luân lý, không ngụy tạo.

*Xem thêm về những tác phẩm mang tính bức phá và táo bạo của  Gustave Courbet   *tranh minh họa và nguồn sưu tầm :    ViVi VÕ Hùng Kiệt Trong lãnh vực hội họa Tây phương, bức tranh  L’Origine du Monde (Cội Nguồn Nhân Gian)  của Gustave Courbet  có một chỗ đứng riêng biệt. Được vẽ vào năm 1866, bức họa chỉ được chính thức trưng bày trong viện bảo tàng vào năm 1995. Nội dung táo bạo có thể giải thích vì sao tác phẩm đã bị cất giấu trong hơn một thế kỷ, bởi vì bức tranh không vẽ gì khác ngoài bộ phận sinh dục của phụ nữ. *-“Tôi chưa từng nhìn thấy một thiên thần, và tôi không thể vẽ điều không thấy”. Sinh thời họa sĩ Gustave Courbet từng thốt lên như vậy, khi người ta lên án bức “Cội nguồn trần thế”  (L’origine du monde)  của ông là “điếm nhục” và đủ mọi ngôn từ mô tả sự đồi trụy khác. Điều này cũng dễ hiểu, bởi ông vẽ bức tranh này vào năm 1866 và hơn một thế kỷ sau, vào năm 1995, nó mới được chính thức trưng bày tại Viện Bảo tàng Orsay (Pháp), và ngay cả ngày nay, khi đối diện

AFGHANISTAN - LỊCH SỬ TÁI DIỄN

GỌI LÀ TRUYỀN THÔNG THỔ TẢ KHÔNG OAN TÍ NÀO -New York Times viết bài nhận định, ca ngợi cụ Biden khi ra lệnh tháo chạy, đã lấy một quyết định dứt khóa và can đảm -decisive and courageous-. Nếu vắt chân lên cổ tháo chạy lúc 3g sáng là can đảm thì tất cả tự điển trên thế giới này cần phải được sửa lại hết. -CNN, đài TV cấp tiến cuồng, đã biện hộ cho cụ Biden, nhận định mất Afghanistan sẽ là một vết dơ nhỏ -small stain- trong gia tài cụ Biden để lại. Hả? “vết dơ nhỏ”? ___________________________________________________________________________________________________________  AFGHANISTAN - LỊCH SỬ TÁI DIỄN     Tin tức thời sự từ đầu năm tới nay cho thấy nước Mỹ đang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc xuống hố tự diệt. Chính quyền của cụ Biden trong hơn nửa năm qua đã đi từ khủng hoảng vĩ đại này tới khủng hoảng khổng lồ nọ. Mà đó chỉ là thành quả của hơn nửa năm, và cụ Biden sẽ còn ngồi đó gần ba năm rưỡi nữa, nếu còn sức khỏe thể xác và tinh thần, là việc càng ngày càng nhiều người ng

“Cưỡi lên đầu nhân dân còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản…!?”

Dân Trí Bùi Hoàng Tám 29-05-2015 (Dân trí) – Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre tại phiên thảo luận về việc sửa đổi Bộ luật hình sự chiều 26-5 được báo Tuổi trẻ bài “Bỏ tử hình tội tham nhũng, dân không chịu đâu” dẫn lời. (Minh họa: Ngọc Diệp) Bác Tỷ nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”. Có lẽ đây là lời nhận xét thẳng thắn nhất, quyết liệt nhất của một chính khách về việc giàu lên nhanh chóng của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, công chức thoái hóa, biến chất. Chỉ có mấy chữ biểu đạt về con số, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ đã nói ra một điều tưởng như vô lý, đó là có hẳn một “đội ngũ” làm cán bộ có “mấy năm” mà trong nhà có “vài ba trăm tỉ” đồng, thậm chí cả “ngàn tỉ đồng” thì quả là khủng kh