Skip to main content

HÃY THÔI CHƠI TRÒ ĐU DÂY!


Ảnh: Người Việt Diễn Đàn
Ảnh: Người Việt Diễn Đàn
Đề tài biển Đông chiếm dung lượng phải nói là cực đại trên mọi trang tin ngoại giao và quân sự Mỹ. Chẳng vấn đề thế giới nào thời điểm hiện tại có thể thu hút sự quan tâm dữ dội của giới phân tích sừng sỏ từ các think tank Mỹ bằng hành động lấn lướt bất chấp nguyên tắc quốc tế lẫn đồng thuận khu vực của Bắc Kinh dưới trào Tập Cận Bình. Có thể hình dung biển Đông là nghị trình chính trong hành lang lẫn nghị trường Mỹ cũng như nhiều nước châu Á. Điều rất rõ ràng là không ai còn hồ nghi trước âm mưu lẫn tham vọng Trung Quốc. Và chỉ có những kẻ, vì lý do hoặc ràng buộc nào đó khiến Bắc Kinh nắm thóp gọn lỏn, còn nghĩ rằng mình có thể một mình thoát ra được móng vuốt Trung Cộng bằng trò chơi đu dây và đặt cược cả số phận quốc gia và dân tộc trên sợi dây mong manh đầy rủi ro đó.
Các hướng mổ xẻ của giới phân tích đều xoáy vào khả năng điều gì sẽ xảy ra nếu Trung Cộng tiếp tục bành trướng một cách không kiểm soát, trong đó không loại trừ chiến tranh – giữa Trung Quốc với nước nào đó trong khu vực và thậm chí giữa Trung Quốc với Mỹ. Mọi lượng định về khả năng chiến tranh và hậu quả của nó chắc chắn đang được cân nhắc. Tổng quát, trò chơi mà các bên đang đặt lên bàn cờ đều ít nhiều có tính rủi ro. Việc Trung Quốc dùng lá bài ái quốc cực đoan là con dao hai lưỡi. Nó có thể dẫn đến một hành xử “nóng máu” không lường trước tại thực địa mà Bắc Kinh cũng khó có thể ngờ. Giới hạn của lằn ranh chỉ là một cái lẩy cò. Việc Obama nhấm nhẳng trong chính sách tái cân bằng cũng chứa nhiều rủi ro. Như thế nào mới là “giới hạn” và “vượt quá giới hạn” mà Mỹ, hình như, đang ngầm để Trung Quốc tự tung tự tác?
Cách hành động của Washington đang gây hoang mang cho các đồng minh. Nó trở thành đề tài để giới bình luận Mỹ chỉ trích. Nó là đề tài nóng của các ứng cử viên tổng thống hiện tại. Nó chưa là một dấu chấm câu. Nó vẫn là một dấu hỏi. Rất to! Liệu có phải Obama đang nhử cho Trung Cộng ngửa bụng để thế giới thấy rõ những hình xâm quái vật của họ? Chỉ chờ khi đủ chứng cứ về những vi phạm chủ quyền khu vực của Trung Quốc thì Mỹ mới ra tay? Hay là chờ đến lúc Trung Quốc sa vào cái bẫy chủ nghĩa ái quốc cực đoan khi họ nổ súng trước? Để đối phó với “Tàu thâm”, phải cần thâm hơn họ? Có phải Obama đang “thâm” như thế? Chúng ta không biết. Không thể biết.
Nếu điều này là sự thật thì đây là ván cờ rất mạo hiểm của Obama, một khi tham vọng biến biển Đông thành ao nhà của Trung Cộng thành hiện thực (và nó đang ngày càng gần với hiện thực). Có lẽ đã đến lúc tất cả các bên cần phải ngửa bài. Thời điểm dường như đã chín mùi để xuất quân chiếu tướng. Sợi dây làm xiếc, dĩ nhiên, phải có thời hạn sử dụng. Nó đã chịu đựng đủ lâu, tương tự các sợi tế bào thần kinh của những người dân bất lực nhìn giới lãnh đạo của họ vắt vẻo đặt lòng tự trọng dân tộc lên sợi dây quyền lợi vì sự tồn tại của chính thiểu số lãnh đạo đó.
25-06-2015

Comments

Popular posts from this blog

GUSTAVE COURBET Danh họa Pháp có nét vẽ táo bạo bức phá cả nề nếp luân lý, không ngụy tạo.

*Xem thêm về những tác phẩm mang tính bức phá và táo bạo của  Gustave Courbet   *tranh minh họa và nguồn sưu tầm :    ViVi VÕ Hùng Kiệt Trong lãnh vực hội họa Tây phương, bức tranh  L’Origine du Monde (Cội Nguồn Nhân Gian)  của Gustave Courbet  có một chỗ đứng riêng biệt. Được vẽ vào năm 1866, bức họa chỉ được chính thức trưng bày trong viện bảo tàng vào năm 1995. Nội dung táo bạo có thể giải thích vì sao tác phẩm đã bị cất giấu trong hơn một thế kỷ, bởi vì bức tranh không vẽ gì khác ngoài bộ phận sinh dục của phụ nữ. *-“Tôi chưa từng nhìn thấy một thiên thần, và tôi không thể vẽ điều không thấy”. Sinh thời họa sĩ Gustave Courbet từng thốt lên như vậy, khi người ta lên án bức “Cội nguồn trần thế”  (L’origine du monde)  của ông là “điếm nhục” và đủ mọi ngôn từ mô tả sự đồi trụy khác. Điều này cũng dễ hiểu, bởi ông vẽ bức tranh này vào năm 1866 và hơn một thế kỷ sau, vào năm 1995, nó mới được chính thức trưng bày tại Viện Bảo tàng Ors...

“Cưỡi lên đầu nhân dân còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản…!?”

Dân Trí Bùi Hoàng Tám 29-05-2015 (Dân trí) – Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre tại phiên thảo luận về việc sửa đổi Bộ luật hình sự chiều 26-5 được báo Tuổi trẻ bài “Bỏ tử hình tội tham nhũng, dân không chịu đâu” dẫn lời. (Minh họa: Ngọc Diệp) Bác Tỷ nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”. Có lẽ đây là lời nhận xét thẳng thắn nhất, quyết liệt nhất của một chính khách về việc giàu lên nhanh chóng của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, công chức thoái hóa, biến chất. Chỉ có mấy chữ biểu đạt về con số, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ đã nói ra một điều tưởng như vô lý, đó là có hẳn một “đội ngũ” làm cán bộ có “mấy năm” mà trong nhà có “vài ba trăm tỉ” đồng, thậm chí cả “ngàn tỉ đồng” thì quả là khủng kh...

Cách làm nước chấm ngon

 Món ngon mà thiếu nước chấm chuẩn thì đúng là thật tệ. Hãy tự biết cách pha bát nước chấm ngon đúng điệu và làm nên linh hồn của món ăn. Bên cạnh thịt, tôm, cua, cá… thì tiết luộc cũng là một món ăn thơm ngon, bổ dưỡng mà nhiều gia đình thường chế biến trong mâm cơm hằng ngày của mình. Tuy nhiên, khi ăn tiết luộc, bạn phải chấm kèm với nước chấm riêng, nếu không thì món ăn sẽ rất nhạt nhẽo, vô vị và bạn sẽ không thể cảm nhận hết được sự ‘tinh túy’ của nó, cũng như là sự tinh tế trong ẩm thực Việt.  1. Cách làm nước chấm tiết luộc Nguyên liệu cần chuẩn bị: Nước mắm loại ngon Hạt tiêu: 1/4 thìa Mì chính: ¼ thìa Ớt: 1 – 2 quả Cách tiến hành: Bước 1: Có một điều đặc biệt cần lưu ý là bạn phải mua được một loại nước mắm thơm ngon, không quá mặn, màu sắc hài hòa, không quá đậm. Bởi nước mắm là thành phần quan trọng nhất quyết định đến độ ngon của nước chấm đấy nhé. Bước 2: Với ớt, bạn rửa sạch, rạch bỏ bớt hạt, bỏ cuống đi rồi thái lát thật nhỏ và mỏng chứ không c...