Truyện Liêu Trai Chí Dị, kể rằng: Thời Thuận Trị, miền Đằng Dịch, cứ 10 người, có tới 7 người ăn trộm, quan quân không dám bắt. Về sau kêu gọi họ qui thuận, quan lập riêng sổ hộ tịch kẻ trộm, mỗi khi tranh tụng với người hiền lương, quan thường bênh vực cho kẻ trộm, vì sợ chúng nó làm loạn. Từ đó hễ có vụ tranh tụng, người lương dân cũng nhận mạo, mình là kẻ trộm, bên bị cáo phải cố “vạch mặt” đối thủ không hề là kẻ trộm. Thường hai bên đi kiện, mất rất nhiều thì giờ tranh tụng, có đúng thật là kẻ trôm không đã, sau đó mới đưa sự việc, và đúng sai thuộc bên nào, làm phiền nha lại phải tra cứu hộ tịch, lý lịch. Nhằm khi trong dinh có nhiều hồ ly, quan mời thầy pháp về làm bùa, bắt hồ ly bỏ vào hũ, sắp đem đốt lửa. Hồ ở trong hũ la to:
Ta ở trong hộ tịch kẻ trộm đây!
Ai nghe cũng cười lăn.
Loài người từ thời tiền sử, kẻ trộm từng lên đỉnh vinh quang. Ngày nay đảng Cộng Sản. là bọn cướp, vinh quang hơn kẻ trộm gấp tỷ lần, người dân không cách nào giả CS được, chỉ có duy nhất CS chuyên chính ăn cướp.
Ăn cướp quyền lực: CS tự cho mình là duy nhất và vĩnh viễn lãnh đạo đất nước, chúng tước mất quyền làm người của người dân. Trong đảng chúng tự ăn cướp quyền lực của nhau, tuy có chia ba thứ: Đảng – chính phủ – quốc hội, song đảng trưởng, nắm chóp chài toàn diện, vì vậy tên đảng trưởng ngông nghênh “đại diện” đất nước đi đông, đi tây. Nước nào có quyền lợi, làm ăn với Việt Nam, họ tiếp đón coi cũng được, đảng la toáng lên “tiếp đón trọng thị,” nước nào chưa có gì, họ tiếp chiếu lệ, đến Hoa Kỳ phần nhiều chui cửa hậu, đảng cũng không lấy làm nhục, tất nhiên báo đài cũng lơ đũa.
Ăn cướp pháp quyền: Cộng đảng ngồi trên đầu luật pháp, vì vậy mỗi khi sắp có phiên xử những nhà đấu tranh, tôi chẳng dám đọc báo, thấy nó bạo ngược, bất công, man rợ, lòng phẩn uất tột cùng. Cứ nghĩ chẳng cần Hoa Kỳ, ngay Việt Nam Cộng Hòa, trước 30/41975, những người tranh đấu như hiện nay, chẳng có gì phải ra tòa.
CS chỉ sợ những người yêu nước, nên xử bất chấp, trong khi đó những bản án hiếp dâm trẻ em, xúc phạm thầy cô giáo, CS không quan tâm.
CS cướp quyền tự do tôn giáo, với nhiều thủ đoạn, tung đảng viên làm Sư, làm Cha, Mục Sư vv…ngoài ra còn mua chuộc, những thành phần láu ăn, háo danh thuộc các thành phần tôn giáo, về hùa với đảng, để hà hiếp người dân.
Cướp phổ biến từ trước tới nay là cướp đất, ruộng, cướp cơ sở tu hành. Nhờ vậy chúng mới có đỉnh cao quyền lực và tài sản kết xù. Ở những nước tự do, Mafia phải có đường dây trung gian, để mua chuộc chính quyền, CS vừa mafia vừa cầm quyền trực tiếp, tha hồ tàn bạo. Vì vậy sòng bài đặt ngay bộ Công An, những tướng lãnh cao cấp, là những tên bảo kê, gác sòng.
Nguyễn Phú Trọng có “đốt hết dãy Trường Sơn”, hết gỗ Việt Nam, tham nhũng vẫn sống nhăn răng, sống khỏe. Hơn ba triệu đảng viên thi nhau làm giàu, Nguyễn Phú Trọng và BCT mừng thúi ruột, vì chúng tha hồ ăn như lợn, còn nghĩ gì tới nước non, miễn rằng chúng vừa ăn, vừa ca điệp khúc “4 tốt – 16 chữ vàng” là được, lò cứ đốt, hết khúc này, tới khúc khác, cháy triền miên. Chỉ sợ chúng nó thôi ăn, bừng tỉnh “trở mặt” yêu nước, chống Tàu, mới khốn.
Lịch sử hơn bốn ngàn năm dựng nước, bất cứ triều đại nào, cũng trông mong người dân, có tinh thần ái quốc, chưa có thời nào sợ dân yêu nước, như thời CS, CS sợ tới mức đâm khủng hoảng tâm thần, cách đây mấy tháng đòi truy nã bà Lisa Phạm, Đào Minh Quân! và năm ba người gì đó nữa, chưa bao giờ thấy lệnh truy nã, còn kèm bên dưới địa chỉ của người bị truy nã! Đã biết chỗ ở đích xác, tới mà “hốt liền” chứ truy với nã. Vui nhất là Đào Minh Quân, nơi ở hiện tại là P.O.Box: số……
Trời ơi là trời, tưởng CS đi Mỹ hà rầm, tưởng biết chút đỉnh về Mỹ, hóa ra mù tịt, Đào Minh Quân có ngắn 1 mét mốt, cũng không sao chui lọt vào thùng thư, bề ngang 1 gang tay, chiều dài hai gang cộng với vài phân, CS chưa biết phân biệt hộp thư đặt trước nhà, và P.O.Box, thật tội nghiệp!
Truy nã lâu rồi, đến nay CS bắt được người nước ngoài nào chưa? Ai thì không biết, chứ Lisa Phạm, thì chưa, vì vợ tôi ghiền xem bà này, tôi ham đọc báo, vợ tôi ham xem “du-tu-be” (youtube) bả kê cái “du-tu-be” sát bên tai, nên ngày nào tôi cũng nghe Liasa Phạm cho “Hồ Chó Minh uống…” ghê quá trời!
CS chỉ được hà hiếp đồng bào mình, chứ nước ngoài, nó nghe mấy “cái tội” của những người CS truy nã, nó cười ngất, cùng lắm nó chỉ nhà cho Công An tới…thăm, CS uống ngàn lít mật gấu cũng không dám mò tới, tới họ dụ khỉ mời vào nhà, đùng một phát, chết như con súc vật, chuyện hậu sự, có sở vệ sinh, sở tại lo.
– Ngày 21/9/2017 Cái gọi là tòa án nhân dân HCM, xử tên Nguyễn Văn Triệu, 79 tuổi, nhiều lần hiếp dâm trẻ em, trong đó có một cháu ngoại mới 11 tuổi, và một cháu khác, con nhà thông gia 10 tuổi.
Xử 7 năm tù giam.
Lý do giảm nhẹ: “Vì nhân thân tốt” có khá nhiều tội hiếp dâm trẻ em, được giảm nhẹ với 4 chữ “vì nhân thân tốt”. Thế nào là “nhân thân tốt”? Đảng viên? hay có “thành tích đóp góp cho cách mạng”? Chắc hẳn là vậy, bởi mấy chữ mơ hồ “thân nhân tốt” hoặc tốt tiền, khiến một cháu bé tự tử, để lại bức thư tuyệt mệnh, đọc mấy dòng của cháu, dù sắt, đá cũng nhỏ lệ:
“Tôi đã sấm (sắp) chết không còn ở trên trái đất này nữa, tôi chết nắm (nhắm) mắt không yên khi chuyện này không được giải quyết”.
Hèn gì Nguyễn Khắc Thủy, 77 tuổi, ở TP. Vũng Tàu – nguyên Giám đốc chi nhánh Ngân hàng Nhà nước, Chi nhánh tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, ra tòa vì tội dâm ô trẻ em, vỗ ngực xưng “mấy chục năm theo đảng”.
Lũ ăn trộm ngày xa xưa, trong truyện Liêu Trai, và bọn CS ngày nay đều có sức mạnh, và “vinh quang” ghê gướm.
Ông Bút
TIN TRONG NGÀY:
Comments
Post a Comment