Skip to main content

BIỂN VIỆT NAM ĐÃ VÀ ĐANG BỊ ĐẦU ĐỘC NHƯ THẾ NÀO?



Thằng bạn mình ngày xưa học cùng khoá, nó học rất giỏi. Ra Hà Nội, nó lúc nào cũng dẫn đầu trường, nên ra trường là nó xin được ở lại Hà Nội làm việc. Tính nó ngang tàng nên chỉ làm anh nhân viên quèn trong mấy cái Viện nghiên cứu. Trầy trật mãi rồi cũng sang Liên Xô làm quả Phó Tiến sỹ rồi về lại Hà Nội. Những năm cuối 80 đầu 90, bọn mình đều bỏ nhà nước ra làm ngoài hoặc đi ra nước ngoài thì nó vẫn cứ lang thang mấy cái Viện rồi về Bộ Tài nguyên Môi trường, rồi lại về Viện này Viện kia... Khi nước ngoài đầu tư, bọn cán bộ trong đó thằng nào cũng kiếm tiền tỷ nhờ mánh mung thì nó cũng chỉ ăn lương. Ai giao cái gì thì làm cái ấy mà chẳng chạy chọt gì cả. Và đặc biệt là, cái gì mà sai là nó dứt khoát không làm, nên nó rất nghèo. Đến khi về hưu nó sang Nga phụ giúp con nó bán hàng quần áo và cha con nhà nó làm ăn cũng khá. Cả nhà nó bây giờ vẫn ở bên Nga.
Nhân chuyện cá chết ở quê, mình hỏi nó. Nó buồn lắm cứ thở dài suốt rồi nó nói:
Không phải các quan mình ngu, mà vì đồng tiền nó che mắt rồi. Mỗi dự án đều có báo cáo đánh giá tác động môi trường. Nhưng cái thằng có hiểu biết có học thức thì không được làm, mà lại đưa cho cái thằng không biết gì làm... Thế là chúng nó chỉ copy. Ví dụ nhà máy xi măng, thì mấy chục cái nhà máy xi măng đều dùng chung một báo cáo chỉ sửa tên, địa điểm…
Có lần chúng nó quên sửa một vài chỗ. Đến lúc trong báo cáo làm cho nhà máy xi măng Ninh Bình, thì vài chỗ còn tên nhà máy xi măng Hà Tiên. Có báo cáo của nhà máy đường ở Miền Tây Nam bộ nhưng trong báo cáo có đoạn là “…Vì vị trí của nhà máy đặt cạnh ngã ba sông của Thành phố Việt Trì – Phú Thọ…”
Đến khi xây dựng phần xử lý nước thải, khí thải,… các doanh nghiệp muốn chắc ăn thì phải nhường suất này cho các sân sau của các quan. Làm đúng thiết kế thì tốn kém nên các quan thường gợi ý... Ví dụ hệ thống xử lý này hết 1 tỷ USD, thì anh làm sao chỉ hết 200 triệu đô thôi, còn 800 triệu đô thì chia đôi anh 400 tôi 400. Như vậy là cả doanh nghiệp và các quan đều có lợi. Còn đến lúc kiểm tra, nghiệm thu thì quân ta cả có ai mà phải lo, vả lại có Vua Chúa trên gửi gắm rồi nên anh cứ yên tâm.
Hầu như các nhà máy đều chọn cách xử lý là đổ bỏ ra môi trường, nhưng làm từ từ. Ví dụ như chất thải độc hại đó anh cứ gom lại một chổ. Nếu là chất thải rắn thì tìm xem có thằng nào đang san lấp mặt bằng thì gửi vào đó mấy xe, chúng nó chở đi lấp cho thế là xong. Mỗi xe cho chúng nó vài trăm thế là chúng nó mừng húm lên rồi.
Còn chất thải lỏng như của Vedan thì cứ xả trực tiếp ra, nhưng nhằm lúc thuỷ triều lên. Đêm hôm một hai giờ sáng là mở van cho nó chảy tự do. Nếu mà còn không hết thì thuê xe bồn chở đi đổ. Bọn Vedan nó đổ hàng trăm ngàn xe bồn vào các rừng cao su hồi đó. Sau hôi thối quá bị dân chửi quá các quan bao không nổi nữa nên bảo nó ngưng đổ rừng cao su, và nó thuê tàu mang đi đổ ngoài biển.
Thằng Vedan nó có hẳn 1 con tàu THÀNH CÔNG - 1500 tấn chở hàng lỏng chuyên chạy đi đổ ngoài biển. Có lúc sản xuất nhiều nó còn phải thuê tàu của bọn Nga. Chỉ bọn Nga nó liều mới dám làm chuyện này. Mình hỏi nó tàu ra vào có cảng vụ, giấy phép hết làm sao mà làm được ? Nó nói cứ tiền là xong hết.
Ví dụ như mày chở một tàu 4000 tấn thì mày khai trong đó là phân bón lỏng chở về Đài Loan. Trong giấy phép rời cảng của cảng vụ VN, chúng nó sẽ cấp cho mày là xuất hàng đi Đài Loan. Đúng ra là tàu mày phải đến Đài Loan và phải trình giấy phép rời cảng ở VN thì máy mới được vào cảng bên đó. Sau khi trả hàng xong mày muốn chạy sang VN lại, thì Đài Loan cũng phải cấp cho mày giấy phép rời cảng bên đó. Và khi đến VN, mày phải xuất trình giấy phép đó thì cảng vụ VN nó mới cho mày đưa tàu vào, còn không có cái giấy đó thì tàu mày không được vào VN.
Thế nhưng chúng nó ranh ma lắm. Ví dụ như đi Đài Loan cả đi, trả hàng và chạy về đây hết 1 tuần, thì chúng nó gửi sẵn giấy phép rời cảng của Đài Loan sang đây trước bằng máy bay chưa điền ngày tháng gì cả… Khi tàu xuất bến tại VN thì thuyền trưởng đã có sẵn trong tay giấy phép rời bến tại Đài Loan rồi. Tàu chạy ra biển cứ từ từ đợi đêm xuống là bơm chất thải đổ ra biển. Xong, cứ vòng vòng ngoài đó cho hết 1 tuần, rồi quay lại VN điền ngày tháng vào giấy phép rời cảng của Đài loan, rồi trình cho cảng vụ VN là ung dung đi vào làm chuyến nữa thôi. Ai cũng biết chuyện này cả, nhưng chúng nó đút tiền từ trên xuống dưới nên chẳng ai nói gì hết . Ông nào cũng tặc lưỡi nhận phong bì là xong thôi. Trong bờ nó xả đen đặc cả sông Thị Vải còn không ai nói gì thì ngoài biển ai biết mà nói.
Còn cái bọn nhiệt điện như Formosa Hà Tĩnh thì nó cứ thải thẳng ra biển thôi. Ví dụ 3 tháng mày súc rửa đường ống một lần hết 900 khối hoá chất lỏng, thì nó gom cái đó lại vào một cái bể, rồi nó bơm vào đường ống xả nước làm mát là mỗi ngày 10 khối thôi. Sau 3 tháng ( 90 ngày ) thì mày đã xả hết 900 khối chất thải độc hại đó rồi... Và nó cứ làm tiếp lần sau như thế.
Chỉ có 10 khối 1 ngày lại pha loãng vào biển thì cá tôm không thể chết được, nhưng sẽ bị nhiễm độc. Và người ăn vào thì mới bị từ từ rồi thì ung thư luôn. Tất cả các nhà máy nhiệt điện của VN mà dùng công nghệ của Trung quốc đều như thế. Từ Quảng Ninh đến Vĩnh Tân – Phan Thiết, chúng nó đều xả như thế đã bao nhiêu năm nay rồi. Chỉ trừ mấy cái nhà máy của Nhật và Châu Âu xây dựng thì không làm như thế thôi, còn thì tất tần tật...
Đợt này tôm cá chết hàng loạt..., tao nghi là do Vua Chúa đấu đá nhau, giành ăn nhau. Thằng mất ăn nó phá thằng chuẩn bị được ăn, nên chúng nó chỉ đạo cho thằng Formosa thải hết một lúc 297 tấn hoá chất tẩy rửa đường ống đó ra biển để gây bất bình trong dân chúng, và chúng nó có cớ chơi nhau tiếp mày ạ.
Nói thật với mày, tao không cho con cháu về Việt Nam đã hơn 10 năm nay rồi. Mình già rồi có bị ung thư thì cũng coi như là xong đi, còn chúng nó còn trẻ mà nhiễm thì thương lắm. Tao nhiều lúc cũng muốn về chơi nhưng nghĩ là cứ rùng mình không dám về.

Comments

Popular posts from this blog

GUSTAVE COURBET Danh họa Pháp có nét vẽ táo bạo bức phá cả nề nếp luân lý, không ngụy tạo.

*Xem thêm về những tác phẩm mang tính bức phá và táo bạo của  Gustave Courbet   *tranh minh họa và nguồn sưu tầm :    ViVi VÕ Hùng Kiệt Trong lãnh vực hội họa Tây phương, bức tranh  L’Origine du Monde (Cội Nguồn Nhân Gian)  của Gustave Courbet  có một chỗ đứng riêng biệt. Được vẽ vào năm 1866, bức họa chỉ được chính thức trưng bày trong viện bảo tàng vào năm 1995. Nội dung táo bạo có thể giải thích vì sao tác phẩm đã bị cất giấu trong hơn một thế kỷ, bởi vì bức tranh không vẽ gì khác ngoài bộ phận sinh dục của phụ nữ. *-“Tôi chưa từng nhìn thấy một thiên thần, và tôi không thể vẽ điều không thấy”. Sinh thời họa sĩ Gustave Courbet từng thốt lên như vậy, khi người ta lên án bức “Cội nguồn trần thế”  (L’origine du monde)  của ông là “điếm nhục” và đủ mọi ngôn từ mô tả sự đồi trụy khác. Điều này cũng dễ hiểu, bởi ông vẽ bức tranh này vào năm 1866 và hơn một thế kỷ sau, vào năm 1995, nó mới được chính thức trưng bày tại Viện Bảo tàng Ors...

“Cưỡi lên đầu nhân dân còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản…!?”

Dân Trí Bùi Hoàng Tám 29-05-2015 (Dân trí) – Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre tại phiên thảo luận về việc sửa đổi Bộ luật hình sự chiều 26-5 được báo Tuổi trẻ bài “Bỏ tử hình tội tham nhũng, dân không chịu đâu” dẫn lời. (Minh họa: Ngọc Diệp) Bác Tỷ nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”. Có lẽ đây là lời nhận xét thẳng thắn nhất, quyết liệt nhất của một chính khách về việc giàu lên nhanh chóng của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, công chức thoái hóa, biến chất. Chỉ có mấy chữ biểu đạt về con số, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ đã nói ra một điều tưởng như vô lý, đó là có hẳn một “đội ngũ” làm cán bộ có “mấy năm” mà trong nhà có “vài ba trăm tỉ” đồng, thậm chí cả “ngàn tỉ đồng” thì quả là khủng kh...

Cách làm nước chấm ngon

 Món ngon mà thiếu nước chấm chuẩn thì đúng là thật tệ. Hãy tự biết cách pha bát nước chấm ngon đúng điệu và làm nên linh hồn của món ăn. Bên cạnh thịt, tôm, cua, cá… thì tiết luộc cũng là một món ăn thơm ngon, bổ dưỡng mà nhiều gia đình thường chế biến trong mâm cơm hằng ngày của mình. Tuy nhiên, khi ăn tiết luộc, bạn phải chấm kèm với nước chấm riêng, nếu không thì món ăn sẽ rất nhạt nhẽo, vô vị và bạn sẽ không thể cảm nhận hết được sự ‘tinh túy’ của nó, cũng như là sự tinh tế trong ẩm thực Việt.  1. Cách làm nước chấm tiết luộc Nguyên liệu cần chuẩn bị: Nước mắm loại ngon Hạt tiêu: 1/4 thìa Mì chính: ¼ thìa Ớt: 1 – 2 quả Cách tiến hành: Bước 1: Có một điều đặc biệt cần lưu ý là bạn phải mua được một loại nước mắm thơm ngon, không quá mặn, màu sắc hài hòa, không quá đậm. Bởi nước mắm là thành phần quan trọng nhất quyết định đến độ ngon của nước chấm đấy nhé. Bước 2: Với ớt, bạn rửa sạch, rạch bỏ bớt hạt, bỏ cuống đi rồi thái lát thật nhỏ và mỏng chứ không c...