Tù nhân ngồi chờ được phóng thích khỏi trại giam Hoàng Tiến, khoảng 100 km từ Hà Nội, (ảnh chụp ngày 30/8/2013).
Thời gian qua, đã có nhiều hy vọng và phán đoán rằng trong dịp lễ Quốc Khánh 2/9 năm nay sẽ có nhiều tù nhân chính trị - tù nhân lương tâm được trả tự do.
Trong cộng đồng người Việt ở Hoa Kỳ còn dấy lên niềm tin tưởng lạc quan rằng lần này có thể đón mừng "toàn thể tù nhân chính trị ở trong nước được trở về cuộc sống tự do" dựa trên cơ sở thực tế là chưa bao giờ cộng đồng người Việt lại tham gia ranh đấu sôi nổi, rộng khắp như vừa qua, vận độn sát sao các dân biểu, thượng nghị sỹ, các hội đoàn nhân quyền, dân chủ từ các tiểu bang cho đến ở Thủ đô Washington DC, với kết quả là chưa bao giờ các chính khách Hoa Kỳ nhận đỡ đầu nhiều tù nhân chính trị ở Việt Nam như hiện nay. Nhiều nhà bình luận thời sự quốc tế cũng lạc quan không kém, khi ghi nhận lời cam kết của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng với Tổng thống Barack Obama tại Tòa Bạch ốc rằng "vấn đề nhân quyền cũng là mối quan tâm lớn của chúng tôi, để nhân dân ngày càng có nhiều quyền tự do".
Ai cũng có thể nhận ra rằng một khi người lãnh đạo CS nhận ra rằng trả tự do cho một số đáng kể tù nhân chính trị, dù chưa trả hết toàn bộ, sửa đổi vài điều khoản phi lý trong bộ Luật Hình sự về vi phạm an ninh quốc gia, công nhận quyền lập công đoàn độc lập của người lao động, thì Việt Nam có thể dễ dàng được đón nhận vào Khối TTP với rất nhiều điều lợi, và từ đó Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ có thể nâng cao, rất cao, uy tín của mình ở trong nước cũng như trên trường quốc tế.
Thế nhưng sự thật cho đến nay là không phải như thế.
Sự thật oái oăm và phủ phàng là vào dịp Quốc khánh 2/9 sắp tới sẽ có đến 17.000 tù nhân được đặc xá, nhưng... trong đó có thể không có một tù nhân chính trị nào, hoặc nếu có cũng chỉ là không đáng kể, theo nguồn tin chính thức từ Hà Nội, qua lời của Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc là như vậy. (theo mạng Thời báo VN của Hội nhà báo VN độc lập, 22/8).
Thế là toàn dân ta lại bị lừa. Tổng thống Obama đã bị bịp. Công luận thế giới đã bị ăn một quả lừa to đùng. Hằng trăm gia đình, vợ chồng, con cái, bạn bè người thân các tù nhân chính trị ăn phải quả đắng không sao chịu nổi của chính quyền CS, nói một đằng làm một nẻo, đến độ trơ trẽn, lạnh lùng và gian ác đến mức vô cùng tận.
Tại sao ở Miến Điện và ở Cuba chính quyền quân phiệt và cộng sản có thể trả tự do cho 43 đến hàng ngàn tù chính trị một lúc mà lãnh đạo CSVN lúc này lại không thể làm như thế ? Sao mà họ keo kiệt, ngang ngược về chính trị đến vậy?
Đó là câu chất vấn Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, chất vấn 16 uỷ viên Bộ Chính trị - Vua tập thể đang nắm quyền toàn trị. Đó cũng là câu hỏi xoáy sâu trong tim gan mỗi công dân Việt Nam yêu nước, thương dân, làm sao lại để xảy ra một tình hình trái khoáy, trớ trêu, cực kỳ nguy hiểm đến vậy? Và nay phải làm gì để cứu nước trong cơn hoạn nạn, trong cảnh trầm luân không lối thoát này?
Đây có thể là cuộc thách thức và cuộc khiêu khích cuối cùng của một chế độ toàn trị Cộng sản trơ trọi lạc lõng giữa thế giới dân chủ hùng mạnh và phát triển, một thái độ thách thức và khiêu khích láo xược đối với dân tộc, với lịch sử kiên cường của dân tộc Việt Nam, với tổ tiên và các thế hệ con cháu chúng ta, không một ai là người Việt Nam chân chính có thể bỏ qua được.
Comments
Post a Comment