Skip to main content

HÀ NỘI TÍNH GÌ KHI TẠM ĐÌNH CHỈ CHẤP HÀNH BẢN ÁN CỦA TẠ PHONG TẦN?

1
Lại một tù-nhân lương-tâm nữa được thả ra để đi Mỹ. Như hai trường-hợp Cù Huy Hà Vũ và Điếu Cày trước chị, Tạ Phong Tần đã nói rất chính-xác: “Phía Mỹ ép buộc họ trả tự do cho tôi và họ ra một cái quyết-định là tạm đình chỉ chấp hành án phạt tù chớ không phải trục-xuất.”
Nói thế, Tạ Phong Tần muốn khẳng-định là chị chưa được tự do thực-sự (vì vẫn còn một phần bản án tù chưa hoàn-tất) và do đó, chị cũng không thể bị trục-xuất được. Chị bị ép đi ra khỏi nước (bởi “khoảng 50 công an áp giải” chị từ nhà tù Thanh-hóa đến phi-trường Nội-bài), để lên máy bay sang Mỹ, cũng có nghĩa là nếu chị tìm đường về thì họ sẽ có đủ lý-do để đưa chị trở lại trong tù-như trước đây đã có tiền-lệ của cha Nguyễn Văn Lý, được tạm thả ra để chữa bệnh, nhưng sau đó lại bị đưa lại vào tù vì CS cho rằng cha Lý đã không tuân thủ các điều-kiện khi được “tạm ở bên ngoài” nhà tù.
Đây là một lối áp-dụng công-lý rất đặc-sắc của Việt-Cộng, và họ gọi đó là một nhà nước “pháp-quyền.”
Xì hơi nồi áp-suất
Hà-nội làm thế để làm gì?
Hà-nội tính ra nước Mỹ, cũng như dân-tộc Mỹ, là một xã-hội “thực-dụng” (“pragmatic” trong tiếng Anh). Và có lẽ họ không sai lắm về mặt này. Đối với một người thường, ít suy nghĩ sâu xa thì rõ ràng là chị Tạ Phong Tần hôm nay đã được tự do, không những thế còn có mặt ở Mỹ nữa, và nay mai có thể lên điều trần ở Quốc-hội Hoa-kỳ. Thế không phải là chị được “trả tự do” thì là gì?
Với hành-động đó, Hà-nội nhắm giết vài ba con chim với một hòn cuội:
Một đằng thỏa mãn đòi hỏi của Quốc-hội Hoa-kỳ, nhất là Hạ-viện, là “thả” tù-nhân lương-tâm ra-tuy là một cách rất bủn xỉn, hôm trước đã thả Luật-sư Lê Quốc Quân và hôm nay “thả” Tạ Phong Tần, toàn những tù-nhân lương-tâm “nặng ký” mà thế-giới đòi hỏi thả từ nhiều năm.
Một đằng nói với Hành-pháp Obama: Các ông xem đấy, chúng tôi biết nhượng bộ các ông để các ông có thể nói với bên Lập pháp, tức Quốc-hội, là Hà-nội đang nới dần, phải để cho họ “có thời giờ” giải-quyết các mâu thuẫn nội-bộ của họ, rồi thì họ sẽ thỏa mãn hết các điều-kiện mà ta đòi ở họ–để cho họ vào TPP (Hiệp-định Đối-tác xuyên Thái-bình-dương)—trong đó có cả điều-kiện Hà-nội phải cho thành-lập các “công-đoàn độc-lập” (mà Hà-nội thích gọi là các “công-đoàn cơ-sở,” lối xập xí xập ngầu để giải-thích là không thể có công-đoàn độc-lập lớn ngay được, phải từ từ xây dựng từ “cơ-sở,” “from the grassroot level up”). Nghe phải chăng quá, phải không các bạn?
Một đằng khác, “chúng tôi” thả họ sang Mỹ và Mỹ chấp nhận, bằng-chứng khá hùng-hồn họ là “tay sai” của Mỹ. Rõ không nào?
Chưa kể là làm như thế là Hà-nội vẫn treo một cây gươm Damoclès trên đầu mấy tù-nhân lương-tâm này. Nếu quý-vị làm gì quá đáng, chúng tôi (Hà-nội) sẽ trả thù trên những người thân của quý-vị. Vì pháp-luật Cộng-sản là thế: nhà nước “pháp-quyền” hoàn-toàn tin tưởng vào cái gọi là “liên-đới trách-nhiệm”! Nếu chồng làm sai, nhà nước CS có thể làm khó dễ không chỉ với người vợ (bít hết các đường làm ăn) mà còn cả với con cái (không cho đi học đi làm, chẳng hạn), thậm chí cả với anh chị em hay bố mẹ, bạn bè! Tóm lại, một quan-niệm rất “trung-cổ thời-đại” kiểu “chu di tam tộc”!
Và cuối cùng, ngay như mai mốt CS Hà-nội có thể bị ép nới rộng chế-độ thì cái nhà nước đó vẫn có thể cấm những tù-nhân mà chưa mãn hạn tù không được tham-gia chính-trị, như cấm Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày hay chị Tạ Phong Tần về nước ra ứng cử vào những chức-vụ dân bầu.
Đểu cáng lên ngôi?
Xem thế thì ta mới hiểu được là một thi-sĩ trong nước đã phải thốt lên: “Cả một thời đểu cáng đã lên ngôi.”
Người Việt hải-ngoại chúng ta nên nghĩ gì?
Càng biết người Cộng-sản là như thế, tôi thiết nghĩ chúng ta càng phải vượt được lên những ngờ vực, định-kiến thường-tình của chúng ta để mà nhìn ra:
Thứ nhất, chị Tạ Phong Tần là một gương sáng trong cuộc tranh đấu cho Dân-chủ và Nhân-quyền ở quê nhà. Ta biết rõ, chị đã một thời-gian là sĩ-quan công-an của Cộng-sản, tức là chị đã có lúc tin tưởng, thực lòng tin tưởng ở chế-độ. Nhưng khác với hàng trăm nghìn công-an khác chỉ biết “còn Đảng thì còn mình,” khi khám-phá ra thực-chất bẩn thỉu của chế-độ chị đã phản-tỉnh để đi vào con đường “Công lý và Sự thật” (tên trang blog của chị), một cách tranh đấu hoàn-toàn bất bạo động và công-khai.
Thứ hai, chị đã trả giá rất đắt cho niềm tin mới của chị, bằng nhiều năm tù, bằng những tra tấn tinh-thần cũng như vật-chất trong tù, bằng cả cái chết đau thương của mẹ chị, bà Đặng Thị Kim Liêng, khi bà phải tự-thiêu trước đồn Công-an Bạc-liêu để nói lên nỗi oan ức của con mình. Có người, lạ lùng thay, tới giờ này vẫn còn có thể khẳng-định những người như Tạ Phong Tần là làm theo “khổ-nhục-kế” của CS để được ra ngoài này đánh lừa chúng ta. (Cũng những đầu óc bệnh hoạn này đã từng tung tin Nguyễn Chí Thiện là cuội, là chịu “khổ-nhục-kế” 27 năm tù để làm gì… thì tôi hết hiểu.)
Thứ ba, chị đã ngẩng cao đầu, xối xả mắng nhiếc những tên Công-an tra vấn chị trước khi phải vào tù (bởi chị đã quá thuộc bài của chúng, do đã được huấn luyện qua cùng trường) rồi vào tù rồi, chỉ vẫn không tha chúng, dùng lý-luận sắc bén để dồn chúng vào tường.
Thử hỏi, với một người kiên-cường đấu tranh như thế, mai mốt ra điều trần trước Quốc-hội Hoa-kỳ hay lên tiếng trước dư-luận Hoa-kỳ và thế-giới, người ta có thể phản-bác được kinh-nghiệm sống, kinh-nghiệm tù đầy trong các nhà giam CS của chị không? Hỏi tức là trả lời.
Vì thế nên như một con người, một con người nhân-bản, tôi chào mừng người tù-nhân lương-tâm Tạ Phong Tần. Tôi mừng cho chị đã ra được với Tự Do, dù như có thể chỉ là tạm bợ như người CS muốn cho ta—và nhất là người dân trong nước—hiểu là họ vẫn còn nhiều quyền hành với chị, với gia-đình chị, với người thân và bạn bè của chị!
Tôi trông chờ được tận mắt thấy, tận tai nghe chị ngày nào chị được mời lên Quốc-hội Hoa-kỳ điều trần về tình-hình nhân-quyền ở trong nước và chế-độ nhà tù của CSVN.
Bởi tôi tin chắc như Phật đã dạy:
“Có ba thứ người ta không bao giờ có thể che đậy được, Mặt Trời, Mặt Trăng và Sự Thật!”

Comments

Popular posts from this blog

Mát xa tai 30 giây mỗi ngày giúp đẩy độc tố trong hệ tiêu hóa ra

Tai không chỉ để nghe mà trên tai có rất nhiều huyệt vị liên quan đến các bộ phận bên trong cơ thể. Bạn hãy dành ra 30 giây mỗi ngày để mát xa tai sẽ có tác dụng đẩy hết độc tố trong hệ tiêu hóa ra ngoài. Cơ thể không thải được độc tố, phân khô tích tụ lâu trong cơ thể sẽ cản trở quá trình trao đổi chất. Qua thời gian sức khỏe sẽ xấu đi, vóc dáng dễ béo, da xấu, đau dạ dày, đại tràng, thậm chí dẫn đến bị viêm và ung thư. Theo Đông y, tai cũng giống như bàn chân, được phân bố dày đặc các khu phản xạ có liên hệ mật thiết tới những cơ quan nội tạng trong cơ thể. Do đó, việc kiên trì mát-xa tai, xoa tai có thể giúp tăng cường sức khoẻ và giúp da dẻ hồng hào. Mát-xa tai giúp đánh thức bộ não hoạt động nhanh nhậy hơn Trên tai chúng ta có rất nhiều huyệt vị có phản xạ và kết nối với các bộ phận bên trong cơ thể. Nếu dùng tay để vuốt trong vòng 30 giây có thể “đánh thức” nhiều bộ phận liên quan khác, đồng thời làm cho hệ thống thần kinh tự chủ khôi phục lại ở mức cân bằng, giúp đào thải chất t...

AFGHANISTAN - LỊCH SỬ TÁI DIỄN

GỌI LÀ TRUYỀN THÔNG THỔ TẢ KHÔNG OAN TÍ NÀO -New York Times viết bài nhận định, ca ngợi cụ Biden khi ra lệnh tháo chạy, đã lấy một quyết định dứt khóa và can đảm -decisive and courageous-. Nếu vắt chân lên cổ tháo chạy lúc 3g sáng là can đảm thì tất cả tự điển trên thế giới này cần phải được sửa lại hết. -CNN, đài TV cấp tiến cuồng, đã biện hộ cho cụ Biden, nhận định mất Afghanistan sẽ là một vết dơ nhỏ -small stain- trong gia tài cụ Biden để lại. Hả? “vết dơ nhỏ”? ___________________________________________________________________________________________________________  AFGHANISTAN - LỊCH SỬ TÁI DIỄN     Tin tức thời sự từ đầu năm tới nay cho thấy nước Mỹ đang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc xuống hố tự diệt. Chính quyền của cụ Biden trong hơn nửa năm qua đã đi từ khủng hoảng vĩ đại này tới khủng hoảng khổng lồ nọ. Mà đó chỉ là thành quả của hơn nửa năm, và cụ Biden sẽ còn ngồi đó gần ba năm rưỡi nữa, nếu còn sức khỏe thể xác và tinh thần, là việc càng ngày ...

Bộ tranh biếm họa về công lý của các nhà lãnh đạo trên thế giới

Gunduz Agayev là một họa sĩ vẽ tranh biếm họa nổi tiếng. Chủ đề ông theo đuổi đó chính là nhân quyền và công lý.  Ông chia sẻ: "Tôi đã dành 15-16 ngày cho chủ đề này. Tôi định hình suy nghĩ và đọc những tình huống xảy ra ở các quốc qua. Những bức  tranh biếm họa  mô tả tình trạng thực tế ở các nước." Trước đây, ông đã vẽ những loạt  ảnh biếm họa  nổi tiếng, chẳng hạn như: "Thánh Selfie", "Cảnh sát toàn cầu" và "Chỉ những kẻ độc tài". 1. Nga 2. Đức 3. Iran 4. Hy Lạp 5. Trung Quốc 6. Bắc Triều Tiên 7. Syria 8. Mỹ 9. Anh 10. Thổ Nhĩ Kỳ 11. Brasil 12. Pháp 13. Azerbaijan 14. Penguinlandia Ngọc Hà - Ohay TV